Ngững đầu con hướng về Tây
Thoáng nhìn mây trắng bóng
ai giữa trời
Hình ai như bóng của người
Đúng ngày kỵ chạp về nơi
thế trần
Thăm đàn con cháu thành
thân
Bao năm xa cách hai miền âm
dương
Cát đằng núp bóng tùng quân
Ơn cha con nhớ không quên bao
giờ
Hương thơm khói tỏa mây mờ
Nối tình phụ tử,tóc tơ thỏa
lòng
Bác ơi !
Trả lờiXóaThật sự là con có qua nhà bác hoài đó chứ, nhưng con đọc xong rồi con về. Với lại mấy bữa giờ hai mắt con tự dưng bị sưng, bác sĩ kêu hạn chế sử dụng máy tính, nên cháu chỉ lên mạng chút xíu thui, nên không ghé thăm bác thường xuyên như trước được. Bác thông cảm, đừng giận cháu nghen bác.
Cháu không qua bác được, chính cháu mới là người cảm thấy không phải. Cháu rảnh là cháu sang liền, chỉ nhìn bác vẫn làm thơ , vẫn viết bài mới đều đều là cháu an tâm vì biết bác của cháu vẫn khỏe mạnh. Cháu xin lỗi nếu vì cháu vô tâm quá để bác lo lắng. Bác đừng trách cháu nha bác.
Chau luôn mong bác thật nhiều sức khỏe và niềm vui trong cuốc sống.
Cháu của Bác.