Hôm nay 22 tháng mười buổi sáng ngoài trời nắng lên vàng nhẹ trải
dài trên con phố kéo sang ngã sáu đường Lý Thái Tổ .8 giờ sáng, tôi đang pha
trà thì chuông điện thoại réo. Vì đang giở tay nên tôi không nghe. Tiếng chuống
lại réo, lại rung lên ... làm tôi sốt ruột, bắt máy. Đầu bên kia có tiếng
khóc nức nở..
-Chú ơi, cháu Huỳnh Xuân Sơn đây. Chú Ngọc Dũng bị tai biến não nữa
rồi. Cháu vừa nói chuyện với chú ấy, giọng chú Dũng ngọng và yếu lắm.
-Cháu cứ bình tĩnh. Chú biết chuyện này từ hôm qua, khi nói chuyện
với con trai chú trên đường đưa chú từ bệnh viện Huế trở về.
Sở dĩ Xuân Sơn gọi cho tôi vì giữa tôi và cô ấy là người chắp cánh
cho hồi ký đời học trò của Ngọc Dũng đến với độc giả.
Cách đây ba năm tình cờ vào mạng tôi thấy hình ảnh một ông già tóc
bạc như một ông tiên ngồi trước máy tính. Tôi tò mò vào trang Ngọc Dũng Lý Hòa
và đọc được hồi ký đời học trò của tác giả viết rất hay. Câu từ nhẹ nhàng làm
nổi bật về tuổi học trò của cậu bé Ly cùng với thăng trầm của một thời đại.
Từng chương từng chương cuốn hút tôi khiến tôi mê mải đọc. Cái kết của tập hồi
ký là một giấc mơ đẹp có hậu với tình nghĩa vợ chồng, con cái khi gặp lại mối
tình đầu. Tuy nhiên tập hồi ký viết còn sai nhiều lỗi chính tả và những phương
ngữ vùng miền... Tôi đã cóp cả tập hồi ký vào máy âm thầm chỉnh sửa câu từ. Có
những từ tôi phải tra từ điển để sửa cho chính xác. Tôi sửa cả cách trình bầy
mỗi chương cho rõ ràng. Làm xong tôi thở phào nhẹ nhõm và lên mạng xin ý kiến
tác giả cho in tập hồi ký ra để bạn bè và con cháu đọc, để thế hệ sau hiểu được
những gian truân tuổi học trò từ thời cải cách ruộng đất. Tôi hy vọng sau khi
đọc tác phẩm lớp trẻ có thể học được nghị lực vượt qua khó khăn gian khổ hòa
nhập với đất nước xây dựng một tương lai tươi sáng.Tác giả rất vui và đồng ý
khi tôi gửi lại bản đã chỉnh sưả để ông xem.
Từ khi tập hồi ký được in cả gia đình tôi với gia đình ông đã trở
nên thân thiết. Thỉnh thoảng mọi người lại cùng nhau nói chuyện qua W.C.Nhất là
mẹ tôi và cô em út rất quý tác giả và cảm phục nghị lực của Ngọc Dũng.Một người
ngoài 70 tuổi đã vượt qua tai biến mạch máu não , hiện bị liệt nửa người nhưng
vẫn làm thơ giao lưu trên blog.
Bỗng một ngày tôi nghe Ngọc Dũng thông báo Huỳnh Xuân Sơn đọc hồi
kí đời học trò của ông và bị cuốn hồi kí cuốn hút. Cô gái trẻ này đã chuyển thể
nội dung cuốn Hồi Ký ra 2014 câu song thất lục bát trong vòng mười ngày và
chỉnh sửa nữa thành một tháng.Tôi cảm phục sự NHẬP VAI như lên đồng của cô
ấy.Tất cả 2014 câu thơ ấy mang đầy đủ hồn cốt cuốn sách, từ những nhân vật đến
địa danh đều có đủ. Tôi không hiểu cô ấy ăn lúc nào, ngủ lúc nào và thở lúc nào
nữa... Có lẽ hiện tượng này nên ghi vào kỉ lục ghi nét VN.Ngọc Dũng mừng đến
rơi nước mắt. Ông nói trong nghẹn ngào:
-Cám ơn cháu đã đồng cảm và nhập vai để cho tác phẩm của chú có
chỗ đứng trong lòng độc giả.Cuộc đời chú chỉ còn mong muốn gặp được cháu, chú
Tuấn Vũ và nhìn thấy tập hồì kí chuyển thể thành thơ.
Chúng tôi hẹn vào thăm ông mà cứ lần lữa mãi. Cuối cùng thì cả 3
người chưa gặp mặt nhau.Để đến hôm nay Xuân Sơn nức nở và ân hận vì tập Hồi Ký
đã xin giấy phép nhưng lời tựa chưa hoàn thiện. Bởi lẽ khi Xuân Sơn gửi tôi xem
thì tôi góp ý nên giới thiệu ngắn gọn.Và vì Xuân Sơn muốn Ngọc Dũng có nghị lực
và ý trí sống kéo dài để mong nhìn thấy sách.Tôi có nói với Xuân Sơn hãy in gấp
cuốn sách để gửi cho ông. Biết đâu nhìn thấy sách lại chính là liều thuốc tiên
để ông vượt qua bệnh tật.Tôi còn thông báo cho Nam Chung, Đức Tâm (bạn ảo từ
yahoo)động viên ông nữa.
Thế là như tia chớp, Xuân Sơn đã cho in cuốn sách với bìa ngoài là
hình ảnh ông ngồi trước máy tính trong một rừng hoa mầu hồng nhạt. Còn ảnh tác
giả thì Xuân Sơn ý tứ in nhỏ ở trang cuối. Cám ơn cô bé, cám ơn Xuân Sơn người
có tâm hồn thẩm thấu thơ hay, luôn cảm nhận được nét đẹp trong cuộc sống và là
một người hết sức tử tế.Ở đây tôi muốn cám ơn anh Huỳnh Kim Thạch- người bạn
đời của Xuân Sơn luôn ủng hộ và đồng hành cùng cô ấy. Khi biết tin Ngọc Dũng
đột quỵ lần 2 và có nguyện vọng muốn gặp Xuân Sơn. Anh đã giục vợ in sách và ra
ngay bằng xe nhà với Ngọc Dũng .Nhưng Xuân Sơn lại muốn gửi sách trước rồi cô
sẽ ra thăm ông sau để ông có cái mà ước mơ, mà cố gắng. Hãy cố lên Hồ Ngọc
Dũng.Chúng tôi luôn ở bên ông.
Bắc Ninh 22/10/2014
Nguyễn Tuấn Vũ
T/S: Tiêu đề do NDLH đặt
Đồng cảm lòng như hòa làm một
Trả lờiXóaDẫu cách phân thi cội gái quê
. Cùng chung chí hướng đam mê
Cuũng là tình ý mà về tâm giao .....
.....
Bao đồng cảm sẻ chia ghi nhớ
XóaÂn tình này biết thuở nào quên
Có người thương tưởng đến mình
Thật là quý hóa khiến huynh cảm long
Những tấm lòng thật đáng trân trọng!
Trả lờiXóaChúc Anh sống vui nhờ nghị lực tự thân và bạn hữu mang đến !
Đúng là vậy lòng vàng hiếm thấy
XóaThương bạn đau áy náy không thôi
Trên mạng như thể ngoài đời
Ba người bạn hữu trọn lời tâm giao
những sẻ chia đồng cảm là động lực giúp anh vượt qua mọi bệnh tật tuổi già, chúc anh nhiều sức khoẻ nhé.
Trả lờiXóaKhông chỉ có hai người đâu nhé
XóaRất nhiều người kể cả Mẫn em
Nghe tin sốt ruột hỏi thăm
Mong cầu bạn hữu tri âm phục hồi
Tiếng là ảo nhưng không đâu .
Trả lờiXóaTuy ảo ..mà lòng dạt dào mến thương .
Mỗi người mỗi kẻ một phương .
Vẫn như đâu đó luyến vươn thâm tình .
=========
Em gái chúc anh luôn thật vui thật khỏe anh nhé .
=========
Vẫn như chung gối chung chăn
Trả lờiXóaSẻ chia tình cảm thâm ân ngoài đời.....ka kkkkkkk
Chú Dũng ơi, dạo này chú khỏe không? Lâu rồi cháu bận nên ít đi thăm bạn bè người thân, chú thông cảm cho cháu nhé! Đọc những dòng này thật vui và cảm động trước tình cảm của những người bạn, dù là chưa gặp mặt ngoài đời! Mong chú và gia đình luôn mạnh khỏe an lành, thật nhiều niềm vui chú nhé!
Trả lờiXóaCháu bận không đi có lý do
XóaChú thì ốm yếu chỉ nằm co
Hòa nhau cháu nhé thôi hòa nhé
Chú cháu an lành thắng lợi to
những lời chia sẻ đông cảm và trân quí anh ạ
Trả lờiXóachúc anh luôn khỏe,và hạnh phúc.bạn bè luôn ở bên anh, anh ơi
http://img2.blog.zdn.vn/61958676.jpg
Em đến khi nào cũng có hoa
XóaThăm anh sức khỏe cũng đều là
Tinh thần hữu ái xưa nay vẫn
Giữ trọn ân tình luôn có Hoa