thơ
Hoài Niệm
Thơ Ngọc Dung
2018
LƠI TỰA
Làm sao nhớ được một th ời đi qua
Quê hương xứ sở quê cha
Bạn bè thân hữu gần xa mặn nồng
1 HOÀI CỎ CHÙA XƯA
Nam Mô A Di Đà Phật
Cỗng chùa không còn các con về ngơ ngác
Kỷ niệm hồn quê đã biến mất rồi
Tỷ tỷ đồng ai mua được quả bàng rơi
Mấy thế kỷ còn tươi màu hoài cổ
Ôi ! Kỷ niệm còn lại cổng chùa ta đó
Dù hoang tàn còn mang nặng độ chúng sinh
Ôi! Mất rồi ai tìm được phút khai sinh
Bao năm tháng ,bao thiền môn tu niệm
Vẫn biết mai đây lại vang lên tiếng chuông cầu nguyện
Sớm sớm chiều chiều lan tỏa thính không
Cao vút cữu thiên vọng cả Tây Đông
Tám hướng bốn phương ngân nga kim cổ
Hình ảnh chùa xưa phai dần loang lổ
Theo tiếng chuông chùa về cõi hư vô
Tan đần đi trong cát bụi sương mờ
Đẻ siêu thoát, luân hồi sinh tử
Liệu có hồn xưa tái hiện về
Đậm đà nét sắc chốn hương quê
Tức tâm,tức phật là cội phúc
Có giữ tứ ân được trọn bề
Sợ nỗi ngày nay lắm Sân Si
Tham giàu bỏ nghĩa mặc ai bi
Tà dâm ác khí tranh quyền thế
Thiền môn cao đẹp có ích gi
Tiếc củ nhớ xưa là chuyện thường
Có mới nới củ cứ vấn vương
Thôi khỏi băn khoăn thêm rối trí
Tìm về thiền định tại gia đường
Nam mô thích ca mâu ni Phật
2 CỔNG VÀ Giếng
Cổng đi có nhớ ta không
Ta di ta nhớ giếng vuông chử diến
Mấy trăm năm sát kề bên
Mưa bom bão đạn vẫn nguyên hình hài
Dù cho sứt bể hao gầy
Hồn thiêng vẫn nhớ tháng ngày năm xưa
Giếng thì trai mến gái ưa
Hẹn hò gánh nước đêm khuya tâm tình
Còn ta cổng mở rộng thênh
Đón người đi lễ viếng thăm cảnh thiền
Những chiều các cháu thiếu niên
Cổng chùa gió mát ngủ quên không về
Nói sao hết chuyện ngày xưa
Quên sao được tiếng chuông chùa sớm hôm
Thế rồi giặc Mỹ ném bom
Chùa tan Phật đổ gốc tàn lá bay
Bao năm cổng giếng chung tay
Làm thân cổ vật cho đời lưu ân
Tưởng rằng còn chút phận danh
Ai ngờ nay lại hóa thân kiếp mình
Bây giờ cổng phải nát thân
Trở về cát bụi chịu phần đắng cay
Cổng đi vắng vẻ từ đây
Giếng ơi ở lại tháng ngày lẻ loi
Đành rằng vật đổi sao dời
3 TÌNH VĂN
( Cảm xúc văn học thời mở cửa)
Tình em xa vắng đã lâu rồi
Nay lại gặp em dạ hộp hồi
Nhớ thuở ngày xưa theo học chữ
Yêu em say đắm để yêu đời
Em đã ra đi bởi sự đời
Âm thầm lặng lẻ chẳng đòn roi
Mà sao cành lá rơi tung tóe
Để nhụy tàn phai áo não ôi
Em đã ra đi để mặc ai
Mỏi mòn tàn tạ khắp nơi nơi
Ảnh hình thấp thoáng em trăm mảnh
Mờ mịt hồn em giữa bụi đời
Đời đã quên em lại nhớ em
Bèo tan bèo hợp lẻ đương nhiên
Vàng thau âu cũng đều qua lữa
Hợp phố châu về vui rộn thêm
Em vẫn là em phận kiếp hoa
Chung hương góp sắc để thơ ca
Công người vun xới bao ngày tháng
Hoa đẹp đi qua những nắng mưa
Em vẫn là em của cuộc đời
Làm cho non nước mãi xanh tươi
Làm cho nhân nghĩa con người rộng
Duyên lứa tinh ta lại tuyệt vời
Em đã về đây lúc hạ sang
Khi trời chuyển gió nắng thôi vàng
Nâng niu anh ướp vào trang sách
Để giữ hình em chắt lấy hương
Em trở về đây hãy với anh
Trăm năm duyên nợ với thi văn
Vườn XƯA lối MỚI nay càng tỏ
Chén rượu chờ trăng đậm tình văn
1978
4 THƠ : TẶNG CẬU DŨNG
Trăng với rượu vào thơ từ dạo ấy
Trăng khuyết tròn, rượu sóng sánh đầy vơi
Trăng với rượu chẳng thề non hẹn biển
Trăng bạc đầu vẫn chóng chếnh rượu say
Anh với em mối “Tình Văn” lặng lẽ
Thủa học trò trong sáng đẹp vần thơ
Anh lê bước vào đời trong oan nghiệt
Em theo mây, gió bạt tận phương trời
Phút gặp nhau chẳng thể nói về nhau
Anh chấm phẩy đưa em thăm bè bạn
Thôn xóm đông vui quê nhà sán lạn
Ánh mắt em sung sướng vô ngần
Ta có còn gì không ? để trao nhau
Màu thời gian cho sắc tàn lá úa
Yêu thương ơi ngỡ tàn phai ráng đỏ
Bỗng ùa về tô đậm nét “Tình Văn
· Chén rượu đào âu chờ vầng trăng khuyết
“Vườn xưa lối cũ” in đậm hồn ai
Nâng ly rượu bẻ vụn trăng anh nhắm
Nuốt chén đắng nhấp vị ngọt trên môi
Uống cho cạn , thả tâm hồn theo gió
Gữi tới em vần thơ đượm “ Tình Văn”
Ghép mảnh vụn để trăng còn nhật nguyệt
Phút thăng thiên ngây ngất ngát hương tình
QN
5 ĐÈO VÀ SÔNG
Có một con sông mang tên làng biển
Có một con đèo mang tên của quê hương
Đèo và sông như cùng chung một mẹ
Sông ẳm trong lòng đèo cõng sau lưng
Có một làng quê
Mang tên từ thuở khai thiên lập địa
Hai tiếng Lý hòa, Ôi! Nhân nghĩa bao la
Dòng sông đó có nhịp cầu đất nước
Đỉnh đèo kia đường thiên lý vào ra
Lịch sử thăng trầm
Đất nước trãi bao ngàn năm thay đổi
Đất với người vẫn giữ trọn lòng son
Sông và Đèo như hai bầu non nước
Mẹ Lý hòa gánh trọn nghĩa nước non
2109
6 ĐỒNG CẢM
Kính tặng anh Hồ Ngọc Dũng
Anh bên em cho đến tận bây giờ
Đã trãi qua bao chặng đường gian khó
Có những lúc anh tưởng chừng gục ngã
Ngoi ngóp đi lên từ ngọn lửa gia đình
Mà sao đời bóng tối cứ quẩn quanh
Không thể hiểu , và làm gì để hiểu
Đêm sâu thẳm trăm điều anh luẩn quẩn
Nghĩ về em rối tóc bạc lưng còng
Thẩn thờ nhìn bèo dạt với mây trôi
Lòng chai sạn với mưa rơi, nắng chát.
Có phải chăng những cung bậc cuộc sống
Lệch pha nhau nên chẳng thể giao thoa
Anh run rẩy đưa bút nghiên nguyệch ngoạc
Em ẩm ờ thơ thẩn chốn tình tang
Thôi đã vậy và đời cũng chỉ vậy
Chút thi văn làm bạn buổi xế chiều
Tình quê hương , bè bạn còn bấy nhiêu
Nâng nhịp bước chút tháng ngày cạn kiệt.
Vẫn còn đây, tình yêu thương tha thiết
Con cháu xum vây ríu rít bên nhau
Vầng trăng khuyết đủ soi sáng con đường
Anh cứ bước đến tận cùng thương mến.
NN-NT. 11/2011
7 ĐÁP TỪ
Cảm ơn tác giả bài thơ "Đồng cảm"
Hay hồn "Em" đã hóa kiếp nâng tầm
Đã qua rồi những năm tháng tối tăm
Còn chi nữa để sầu và để tiếc
Nếu còn sầu đâu có thơ nhiệt huyết
Nếu còn buồn đâu có nỗi tri âm
"Vườn xưa lối củ " còn in đó
"Chén rượu chờ trăng " sáng tâm lành ''
22-11-2011
Ngọc Dũng
8 TRĂNG XƯA
Biết nhau từ thuở học trò
Quen nhau từ thuở bài thơ đầu đời
Thế rồi trăng vỡ làm đôi
Nửa treo Đá Nhảy nửa soi Hương bình
Trăng tròn trăng khuyết một mình
Mây trôi bèo dạt ân tình về đâu
Năm lần bảy lượt tìm nhau
Bóng chim tăm cá biết đâu mà dò
Sông Ngân một giải trắng mờ
Trăng nghiêng xế bóng còn chờ chi ai
Ghê thay mộng đã chôn vùi
Thương thay hồn mãi bùi ngùi trăng xưa
9 NHỚ
(Tặng cháu: N.Q.
Nhân đọc bài thơ Đá Nhảy)
Tạm biệt "Tình văn "đến nghĩa quê
Đường Thi bảng lảng bóng ai về
Phố phường người ơi! Hồn xa xứ
Thả tứ thi về chốn hương quê
Ai biết chăng ai nỗi nhớ nhà ?
Lặn lội bao năm chốn phồn hoa
Căn cánh trong lòng niềm khắc khoải
Nhớ từng hòn Đá tận trời xa
"- Nhớ chi mà nhớ quá ri hè "
Nhớ từng cây chuối đến gốc tre
Nhớ quảng đường to qua lối nhỏ
Nhó từng đêm hẹn bóng ai thề
Nhớ để có thơ cho đỡ buồn
Dăm câu nguệc ngoạc vợi cô đơn
Xa xôi chia sẻ cùng thi hữu
Ngày hẹn gặp nhau sẽ đến gần
2012
10 CÓ MỘT NGÀY NẮNG ẤM
Thơ của NQ trã lời
Một ngày đông ấm áp lạ thường
Lòng bỗng rạo rực trên phố vắng
Xa quê nửa quảng đời đằng đẵng
Tia nắng vàng sưởi ấm sớm đông.
Nơi xứ xa thấp thỏm chờ mong
Tình quê hương, gia đình nồng thắm
Cảm ơn cậu đã cho con hơi ấm
Những vần thơ chan chứa nghĩa tình
Nơi xứ xa vẫn in đậm bóng hình
Mái đầu trắng, khuất dần trong tia nắng
Điềm đạm, bao dung, nồng nàn hơi ấm
Vững bước vượt qua giông bão cuộc đời
Cháu chẳng thể nói hết được lời
Vần thơ cạn từ tấm lòng sâu lắng
Cậu vẫn đó, luôn là tia nắng
Sưởi ấm ngày đông giá lạnh lòng con./.
NT- 11
11 BÙI NGÙI
Lủi thủi qua đèo chỉ bóng ta
Đồi núi rừng thông nhuộm chiều tà
Thơ cổ ngâm nga năm bảy tứ
Rì rầm bỗng một chiếc xe qua
Thoáng qua khung cửa thấy người xưa
Xa cách ân nhân mấy hạ thừa
Nàng vẫy chào ta môi hé nở
Chào nàng ta vẫy dạ thờ ơ
Ta ngẫn ngơ thay buổi gặp nhau
Rừng thông ngưng gió đượm lòng sầu
Trên xe chắc hẵn nàng suy nghĩ
Chỉ mới sáu thu đã khác xưa
Ngày xưa chàng là một thư sinh
Phong nhã đào hoa đẹp ý mình
Cuộc sống giờ đây sao khắc khổ
Áo nâu quần cụt da ngấm đen
Ông tơ bà nguyệt khéo chia hai
Cho buổi gặp nhau quá ngậm ngùi
Kẻ bộ người xe ta cố bước
Duyên xưa hai ngã chia đôi !
1972
N.Dũng
12 T A LẠI....THƠ THƠ
Bấy lâu công việc quá ta
Thơ văn gác lại ,rượu trà tạm ngưng
Nay chừ công việc đã xong
Ngày rằm trăng sáng,mai vàng sắp khoe
Văn thơ lại nở tùng xòe
Cho đời thanh thản cho mê mẫn hồn
7-12-011
13 TỨ TUYỆT
1
Có một con chim đi trú đông
Bay giữa không trung thật lạnh lùng
Lùa mưa gió lạnh vào đôi cánh
Ta mãi nhìn chim quá ngại ngùng
2
Có một con chim bay giữa trời
Tung mình sãi cánh quá chơi vơi
Như chim ta muốn nhưng không được
Mãi mãi làm người ở đất thôi
2
Có một con chim bay giữa trời
Tung mình sãi cánh quá chơi vơi
Ta muốn như chim nhưng chẵng được
Mãi mãi làm người ở đất thôi
14 SÔNG LÒNG SÔNG
(Tặng anh Q.T.DZ.)
Đọc sách rồi đến thăm nhà
Ra về lòng cứ vẫn vơ thế nào
Rõ ràng: "Trong cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng "
Thà đừng có chí có trung
Có nhân có ngãi khỏi mong chi tình
Còn đây trung chí quang minh
Gìa nhân nặng ngãi sao tình đắng cay ?
Sông Son lắm lúc vơi đầy
Trách chi nhân thế đỗi thay khôn lường
Dù đi trăm nẻo ngàn phương
Nhớ về nguồn cội khói hương phụng thờ
Một góc vườn, một gian nhà
Lưu truyền gia thế ấy là đỉnh chung
Sông Son dòng mãi xanh trong
Vườn cây trĩu quả ấm lòng cháu con
15 GẶP LẠI NGƯỜI XƯA
Em về thăm bậu lúc thu sang
Tay nắm chặt tay quá ngỡ ngàng
Nắng nhạt tình chiều trời xẩm tối
Hồn ai có biết dạ bàng hoàng ?
Anh dẫn em đi một đoạn đường
hai chân khập khểnh tựa tơ vương
Nhẹ nhàng em bảo: "-Anh cẩn thận
Níu chặt vai em kẻo té đường "
Em nói về quê em chẳng quên
Qua sông tìm lại bóng tình quân
Dẫu rằng đã biết không còn đó
Nhìn lại lối xưa cũng đỡ buồn
Anh chép bài thơ lúc gặp nhau
Kẻ xe người bộ chốn lưng đèo
Bấy lâu chôn chặt không hề mở
Anh đọc em nghe khúc lụy sầu
Ta lại gặp nhau tuổi đã vàng
Cùng nhau ôn chuyện dưới cây bàng
Gió thu xào xạc rung rinh lá
Cành lá rung rinh rụng lá vàng
Một đoạn đường thôi một đoạn thôi
Mà hồn thanh thản dạ đầy vơi
Nợ duyên không đến ta đành phận
Kết mối tâm giao cuối cuộc đời
16 NGƯỜI GIÀ
Người ta già chăm hoa trĩa lá
Mình già mình nhặt chữ góp vần
Người ta già nâng cây ,tạo thế
Mình già mình vun gốc giữ thân
Nhặt chữ góp vần để cháu con khôn lớn
Vun gốc giữ thân để vững trọn đạo nhân
Hoa lá sẽ tàn cây nghiêng đổ
Như con người sẽ chết có ích chi
18-2-2012 - N.D
17 NHỚ
Tặng L.T.H.L.
" Ai xui con quốc gọi vào hè 1
Cái nắng nung người nóng nóng ghê"
Ai làm phượng nở mùa thi đến
Để kẻ giai nhân lỡ hẹn thề
Bước tới đèo Ngang bóng xế tà " 2
Nhìn về phương Bắc xứ Nghệ xa
Sông Lam còn đó đâu người đợi
Đâu rặng Liễu xanh dáng đợi chờ
Trăng đã lên rồi hỡi trăng ơi
Để hồn thương nhớ dạ đầy vơi
"Đố ai giết được hồn trong mộng" 3
Mộng đã chín rồi thế mà rơi
1990 -N.D
1- Thơ Nguyễn Khuyến
2- Thơ Bà huyện Thanh Quan
18 NHƯ CHIM VỀ TỔ
Tặng cháuNgọc Thanh Vân
Con như chim về tổ
Như người ta về nhà
Bao năm dài trắc trở
Con mới về quê cha
Đường về , Ôi xa lạ
Từ lúc con chào đời
Bao năm nơi xứ lạ
Giờ như chim lẻ loi
Ôi quê cha đẹp quá
Có biển và có sông
Có tình thương cô chú
Sưởi ấm nỗi lạnh lùng
Dù ba không còn nữa
Con vẫn về đến quê
Sống trong tình ấp ủ
Của Nội thật bao la
Thế là con toại nguyện
Ba có vui không Ba?
Con theo lời Ba dặn
Tìm về gốc quê ta !
26-3-2012 - N.D.
19 LÀNG TÔI
1- Ai đã từng đến biển quê tôi
Ai đã qua đèo Lý Hòa quê tôi
Kìa biển xanh bờ cát trắng
Sóng lô xô đá lô nhô
Lòng bâng khuâng nơi xa khơi xuôi ngược tàu thuyền
2- Ai đã từng đến quê hương tôi
Ai đã qua cầu Lý Hòa ngược xuôi
Kìa làng tôi nằm bên sông
Nước trong xanh uốn quanh quanh
Lòng náo nức nơi bến sông đông vui chợ chiều
Đ.K. Làng tôi đất lành chim đậu
Đã bao đời cắm chèo neo đậu sinh sôi
Làng tôi bao kỳ giặc giả
Đất anh hùng chẳng tiếc máu xương
Làng tôi theo lời Đảng gọi
Vui hòa bình rẽ sóng ra khơi
Làng tôi muôn người như một
Chung tay chèo xây dựng tương lai
Làng tôi muôn người như một
Chung một lòng ,giữ gìn truyền thống quê hương
4-4-2012
Ai biết nhạc lý xin mời phổ nhạc
xin cảm ơn nhiều !
N.D
20 ĐỒNG HỚI NGÀY ẤY *
Tôi lại về thăm Đồng Hới
Tìm gặp lại người nhưng chẳng thấy người đâu
Tôi bâng khuâng trong dạ âu sầu
Tôi phải đi tìm người trong tưởng nhớ
Qua ngổn ngang tôi tìm phố nhỏ
Nơi tháng ngày lưu học thời trai
Nhớ đêm đông tôi mãi miết học bài
Lòng lâng lẻo khi nghe tiếng ai rao mì nóng
Qua ngổn ngang lòng tôi xúc động
Đến nơi đây mảnh đất trường xưa
Chẳng còn chi một gốc phượng cây dừa
Tôi vẫn nhớ bạn bè xưa cũ
Qua ngổn ngang những con đường to nhỏ
Tôi tìm ra đường Lâm Uý thân thương
Vẫn nhớ nghe tiếng guốc gõ trên đường
Của ai đó theo chiều dạo phố
Qua ngổn ngang những phố nhà nát đổ
Tôi bùi ngùi mắt ứa lệ cay cay
Khóm trúc đào xưa hãy còn đây
Sao vắng bóng bạn tình đứng đợi
Qua ngổn ngang tôi đi về thành cổ
Văn hiến Lũy Thầy còn chẳng là bao
Bốn cổng thành in dấu hố bom sâu
Mặt hồ lặng sen tàn rêu phủ
Thế là hết Đồng Hới ơi thương nhớ
Phố nhỏ êm đềm Người đã đi xa
Qua ngổn ngang lòng ta vẫn là ta
Hoàng hôn xuống tím chiều da diết
Đồng hới ơi lòng ta tha thiết
Mong một ngày Người sẽ trở về đây
Người mang theo những hàng phượng đỏ tươi
Cả đàn ve dạo nhạc hè êm ả
Người mang về những tòa nhà ngói đỏ
Đẹp cữa ô khi phố đã lên đèn
Người hồng lên những buổi sáng bình minh
Như cô gái má hây hây đỏ
Và lúc đó Đồng Hới ơi ! Người đẹp quá
Trông đàng hoàng to đẹp hơn thêm
Mong tuối đời ta được nhân lên
Để cùng Người trọn tình mãi mãi
26-3-1980 - ND
* Đồng Hới những năm sau chiến tranh
nhập tỉnh B.T.T.
21 VE ƠI !
Ve kêu chi lắm ve ơi !
Thân ve mỏng dính cuộc đời ba trăng
Để rồi thân phận mỏng manh
Gốc cây bụi cỏ ẩn mình đó thôi
Sống nhờ giọt nước sương rơi
Ve ăn ve ngủ cầm hơi canh chầy
Xuân qua hạ đến tháng ngày
Thương ôi ! Thân xác ve gầy xép ve
Hồi sinh chẳng có ai khê
Vẫn cao tiếng hát giữa hè nắng thiêu
Làm cho bao kẻ hồn xiêu
Nghe ve thổn thức bao điều nhớ nhung
Nào khi xa bạn, cách lòng
Nào khi dạo bước tuổi hồng mộng mơ
Nào khi kẻ đón người đưa
Nào khi một chút hương thừa gió bay
Bây giờ vắng vẻ tình say
Sầu ve , ve rỉ cho ai chặn lòng
18-4-2012 - N.D
22 TÌNH MƠ
Tôi viết bài thơ nhớ đến em
Ôi người con gái biết đầu tiên
Em đã làm tim tôi mở cửa
Làm hồn tôi thao thức bao đêm
Đồng Hới bấy giờ gái thiếu chi
Bao cô thiếu nữ tuổi xuân thì
Chỉ có mình em trong vòng ngắm
Chỉ có mình em anh thành si
Dạo ấy gặp em quá tình cờ
Những ngày vãn cảnh thật mộng mơ
Vai sánh vai nhau trên đường phố
Có những bữa cơm cũng đợi chờ
Em nhớ không em có một lần
Đường qua bệnh viện tối vắng tanh
Nắm chặt tay anh em run rẩy
Nép vào lòng anh chẳng ngại ngần
Anh nhớ không quên một dạo hè
Theo thầy học thêm ở làng quê
Được năm ba bữa em nhớ quá
Trốn về gặp anh giữa nắng hè
Từ đó gặp nhau chỉ nói cười
Chưa hề hẹn ước chẳng kề môi
Mắt ngọc long lanh tình da diết
Môi nỡ màu son gợi hồn ai
Si vừa bén rễ lá chưa xanh
Bỗng gió từ đâu thổi rung cành
Em đành khép cỗng vâng lời mẹ
Tôi cũng thôi lòng mộng ái ân
Bỏ phố tôi đi một chiều mưa
Để lại sau lưng một bến đò
Lòng buồn đi mãi không trở lại
Về bến làm chi đã lỡ đò ?
4-2007
23 BÀI THỨ 70
Bài thứ bảy mươi , tuổi bảy mươi
“Cổ lai thất thập” chỉ thế thôi !
Nay vì bệnh hoạn nhờ con cháu
“Láp tốp” chia vui quá tuyệt vời
Cứ tưởng giờ “ bất đáo đình trung ”
Mù mịt i tờ chuyện Tây- Đông
Thế mà ta được nghe , nhìn thấy
Vốn học ngày xưa đâu bỏ không !
Ôn cũ nhớ xưa có mấy ai ?
Tăn măn tỉ mỉ chuyện dài dài
Lòng ta ai hiểu làm chi nhỉ ?
Hiểu được hay không cũng cứ bài
Chỉ biết ta vui sống trọn đời
Còn gì hơn nữa để than ôi
Sang giàu mấy kẻ mà thanh thản
Sống được như ta cũng quý rồi
19-5-2012 - N.D
24 BẼ BÀNG
Xưa yêu Huế mộng Huế mơ
Nay ta yêu Huế vì tơ vương lòng
Vì đâu tôi phải chặn lòng
Vì người quen cũ lấy chồng ở đây
Chưa gặp mới bẻ bàng thay
Chỉ nghe tiếng nói qua dây đường dài
Năm mươi năm lá bàng rơi
ÂN tình đi hết vòng đời đó thôi
Nhật Lệ đây Hương giang ơi !
Thấu chăng hoài niệm của người cố nhân
Mai kia ai đó lìa trần
Nhớ nhau xin đến mộ phần khói nhang
5-2007 N.D
25 ĐỜI EM TÔI
Nín đi , nín đi em !
"Sức nhỏ làm việc nhỏ "
Sách đã có dạy rồi
Có gì đâu mà khóc !?
Em khóc vì gánh nặng
Hay bụng đói hở em ?
Đường dài lắm gai gốc
Chao ôi ! Em ngã mất !
Ôi! cuộc đời cùng cực
Đè nặng hai vai gầy
Bươn chải trên đường dài
Hai chân e quỵ mất
Em ơi ! Em nín đi
Trời có mắt đó em
"Can chi mà khóc mãi"
Trời có mắt đó em !
13-6-2012
26 NHỚ BẠN
Nhân một năm ngày mất của bạn Trần Lộc
Cùng nhau một lớp ngày xưa
Bây giờ hai đứa về già cùng đau
Tưởng rằng tôi trước bạn sau
Ai ngờ bạn đã qua cầu trước tôi
Bài thơ tôi viết xong rồi *
Ai người chia sẻ thơ tôi những ngày
Một năm lần đốt ngón tay
Phượng buồn hè đến nhớ ai thuở nào **
Thôi thì kẻ trước người sau
Bạn ơi năm trọn nỗi đau đồng sàng
Nhớ nhau một nén hương lòng
Cầu mong hồn bạn suối vàng lạc an
6-2012
27 DẤNG HOÀNG HÔN
Sao em không thấy hoàng hôn
Để anh thui thủi cô đơn rối bời ?
Bỏ anh ở cuối cuộc đời
Bỏ anh phiêu lãng nặng lời vu vơ
Sao em bó chết hồn thơ
Bỏ tình đang nặng để ngơ ngẫn lòng ?
Em ơi thử đếm thử đong
Đâu là chung thủy ,đâu là trăng hoa ?
Khép tay em hãy mở ra
Để nghe con nói hay là em không
Em ơi còn chút tơ lòng
Vẫn còn dăng mắc, vấn vương dáng chiều
Hoàng hôn chiều ngã cô liêu !
1-5-2012 - N.D
28 Buồn vô nghiệp
Gió chiều xào xạc bên hồ
Buồn ơi xa vắng bơ vơ nỗi buồn
Buồn anh lắng mãi trong tâm
Mắt em đẫm lệ lòng anh rối bời
Ngày mai ngày nữa em ơi
Đời ta vô nghiệp trôi dời về đâu
Ngày mai ngày nữa ngày sau
Đời ta cay đắng khổ đau khồn cùng
Nhìn em tan nát cõi lòng
Không em anh muốn theo dòng nước trôi
Gió chiều lay lắt chơi vơi
Em ơi cam chịu một đời với anh
Thu qua, Đông đến, rồi Xuân
Vừng dương sẽ sáng muôn vàn sắc hoa
15-5-1966 - N.D
29 THI HỮU CỦA TÔI
Đông về nhớ lại đông xưa
Nhà tranh vách đất nắng mưa cơ hàn
Đời thơ bạn hữu khó khăn
Đói no lần lửa,quanh năm nhọc nhằn
Có người thượng cấp chỉ huy
Lo toan việc nước, bộn bề việc dân
Có người làm mẹ nuôi con
Quanh năm suốt tháng vuông tròn gia nương
Có người chở khách sang sông
Đầu vương bụi phấn,mà gương không mờ
Tôi thì dân dã quê mùa
Biết năm ba chữ mà thưa với đời
Nay vì sức khỏe hết rồi
Yêu thơ, khăn gói tìm người làng Văn
“Thằn manh tìm lấy thằn manh”*
Bây giờ gặp được như anh gặp nàng
Hôm nay nhà mới khang trang
Cảm lòng thi hữu vài dòng đáp ân
Mong sao càng lúc càng gần
Càng vui thơ phú thêm phần tuổi cao
Nôm na mấy ý tuôn trào
* Giống như Ngưu tầm Ngưu, Mã tầm Mã
30 Trúc Mai
Thu về !
để gió heo may
Lá vàng tơi tả
héo gầy Trúc Mai
Bao lần ?
lá rụng vàng rơi
Cành khô lay lắt
giữa trời xác xơ
Nào khi?
sớm nắng chiều mưa
Nào khi bão tố
gió lùa ngã nghiêng
Buồn thay !
trăng xế bên thềm
Trăng thu đã vỡ
màn đêm lạnh lùng
Rồi đây ?
trong giá chiều đông
Trúc Mai lẽ bóng
Hương nồng nhạt phai ?
24-9-2012 - ND
31 CÓ NHƯ KHÔNG
Sao em không về sớm ?
Khi nắng mới nghiêng đầu
Sao em về muộn thế?
Nắng đã chiếu xiên khoai
Bốn mươi sáu năm dài
Ta xa nhau biền biệt
Ba bốn ngày gặp nhau
Tay trong tay tha thiết
Ngày mai em đi rồi
Lòng anh buồn biết mấy
Mai em vào trong đấy
Em có nhớ không em?
Người ta thì có duyên
Còn chúng mình thì nợ
Nợ này không phải trã
Vì tình có như không
Mối tình này ai biết
Chỉ có anh và em
Chỉ có trời mới biết
Ngày mãn nợ tình duyên
32 CHUYỆN TỪ THUỞ NÀO
Một buổi chiều tình cờ
Gặp em trên bờ đê quảng vắng
Gió nước xôn xao mặt hồ gợn sóng
Hay con tim xúc động bồi hồi ?
Gặp em anh nhớ lại tuổi hai mươi
Tha thiết bên nhau những đêm ca hát
Rồi từ đó anh yêu em dào dạt
Tình đầu đời tha thiết làm sao?
Những tối bên nhau lòng cứ dạt dào
Nuôi hy vọng thành đôi uyên ương mãi mãi
Anh nhớ không quên đêm xem phim bãi
Trời bỗng dưng mưa trút giữa chừng
Em kéo áo mưa nói nhỏ: Che chung
Anh sát bên em lòng đầy xao xuyến
Tình đã say, chin đầy mộng luyến
Định một ngày ngõ ý là xong
Có ngờ đâu thuyền đã ngược dòng
Bỡi cơn gió cuốn em đi theo chiều gió
Gió xưa nay vẫn là như thế
Khi mơn man cũng lắm lúc dữ dằn
Còn em thì non dạ, thiếu thần
Em dứt bỏ, tình anh hụt hững
Ngày vu quy em đi qua ngõ
Anh thẫn thờ, vịn cửa nhìn theo
Thôi thì duyên nợ quá bọt bèo
Có gi đâu mà sầu với tiếc…!!
… Và chiều nay tình cờ
Gặp em trên bờ đê quãng vắng
Gió nước xôn xao mặt hồ gợn sóng
Không phải đâu em ?
Bởi con tim sực nhớ chuyện thuở nào !
33 LỤC BÁT VỚI THI NHÂN
Ai sinh lục bát mà chi
Câu sáu câu tám lời thề sắt son
Gặp nhau từ thuở còn son
Phận em làm sáu theo anh suốt đời
Một thân hai ngã không dời
Chữ lục, chữ bát trọn đời bằng thanh
Cặp đôi trọn vẹn yến oanh
Nào ai xóa được duyên mình với ta
Nào khi cánh võng đu đưa
Mẹ ru em nhỏ say sưa giấc nồng
Nào khi chén rượu đêm đông
Ngâm nga cho vợi nỗi lòng cố nhân
Nào khi gió mát trăng thanh
Đưa hồn thi sĩ họa tình Nước Non
Nào khi kết mối tơ mành
Cho Mai lấy Trúc cho anh gặp nàng
Nào khi Tổ Quốc nguy nàn
Thành gươm, thành súng diệt tan quân thù
Lục bát trọn nghĩa thiên thu
Thi nhân hãy trọn lời thơ ngàn vàng
34 GIA SẢN CHO CON
Cha để cho con thi tập này
Tâm hồn tài sản của cha đây
Không tiền, không bạc, không vàng xuyến
Đời chỉ cho Ba : ÓC- với - TAY
Bàn tay lao động để nuôi thân
Lần lửa nuôi con đến lớn khôn
Con hỡi nghe chăng lời chỉ bảo
Chăm làm học giỏi để thành danh
Khối óc cho cha biết mọi đường
Biết nghề sinh sống biết yêu thương
Biết người xấu tốt mà giao kết
Biết viết thành thơ để luận đường
Còn gì hơn nữa hỡi con ơi !
Trước lúc đi xa lìa cõi đời
Cha viết bài thơ, tâm nguyện ý
Ít nhiều giúp con trong đường đời
35 THẬP ÂN NGÂM KHÚC
Bài thứ 100
1- Cha sinh con, nên hình nên dạng
Mẹ dưỡng con, chin tháng mươi ngày
Đã từng ăn đắng nuốt cay
Yêu thương, bú mớm công dày như non
2- Mẹ nuôi con, mỏi mòn thân thể
Bao lo toan, vất vả lần hồi
Chạy làng sang chợ ngược xuôi
Xiêu xiêu bóng Mẹ, hai vai héo gầy
3 - Cha nuôi con, tay mòn chân bỏng
Ngày qua ngày, vào lộng ra khơi
Buông câu thả lưới đầy vơi
Những khi bão tố, dập vùi tâm thân
4 - Đêm năm canh, Mẹ nằm không ngủ
Lắng tai nghe, hơi thở của con
Phập phồng lòng mẹ chẳng an
Sợ con giật thột, chăn màn hở hang
5 - Những đêm đông, canh trường giá lạnh
Mẹ ôm con, canh cánh vào lòng
Sợ quên con đái ướt lưng
Quay mình đổi chổ canh chừng cho coN
6 - Con biếng ăn, dỗ dành ngon ngọt
Sợ con đau, Cha vội thuốc thang
Con đau lòng Mẹ ngổn ngang
Vá vai giật gấu làng quàng vì con
7- Con còn thơ, lo ăn lo học
Lớn lên rồi, lo việc lo vàn
Cho con có nghiệp có ngành
Khó khăn nghiệt ngã, chẳng phàn nàn chi
8 - Như chim non, ra ràng khôn lớn
Dạy cho con, buôn bán biển vời
Mong con sánh kịp với người
Mẹ Cha già yếu, phần bồi để con
9 - Khi thành thân, Mẹ Cha lại tính
Việc lứa đôi, thành thất thành gia
Mong con ấm cửa yên nhà
Sinh nòi nối dõi, ấy là nhờ con
10 - Kể sao xiết, công ơn Cha Mẹ
Biết lấy gì, sánh nghĩa Mẹ công Cha
Mong con nhớ lấy đạo nhà
Mẹ Cha bóng xế, trăng tà tử an
( CÁC BẠN LƯU Ý :VÌ TÔI Ở MIỀN BIỂN NÊN CHỈ NÓI NGHỀ ĐI BIỂN VÀ BUÔN
36 CHO TA GẶP LẠI NGƯỜI XƯA
Cho ta gặp được người xưa
Cho ta tìm lại bài thơ đầu đời
Những dòng mực tím bồi hồi
Những câu lục bát nặng lời thầm yêu
Thế rồi thuyền lỡ nhịp chèo
Trăng nghiêng, bóng xế, dạt bèo, mây trôi
Em mang câu lục đi rồi ?
Để anh câu bát chơi vơi giữa dòng
Trăng lên bàng bạc lạnh lùng
Sông Ngân một dãi mịt mùng xa xăm
37 VỊNH CÁI DIỀU
Một mảnh bìa thô mấy quẻ tre
Nhân thân tạo dựng mỏng cánh bè
Trên cao lượn uốn nương theo gió
Dưới thấp cầm chừng dựa tại lè ( lèo)
Uốn éo xun xoe như lạy tổ
Lăng xăng loáy ngoáy tựa thằng què
Càng to gió lớn càng say múa
Đứt dợ chùng dây rớt cả bè
38 Không Đề
Một mình một máy trên lầu cao
Phòng the lạnh ngắt tâm giao một mình
Thương thay một kiếp phù sinh
Hoa trôi bèo dạt ân tình về đâu ?3
39 MƯA THU
Cả đêm Thu nhớ thương ai
Mà thu sướt mướt mưa hoài hỡi Thu
Mưa từ rừng núi âm u
Mưa ra phố chợ mưa hù xóm quê
Mưa tràn lút cả bờ đê
Đồng xanh ngập nước bỏ bê lúa vàng
Cửa nhà trốc mái tan hoang
Nhớ ai thì nhớ xin đừng Thu ơi !
40 CHƠI TRĂNG
Trung thu mời bạn đến Quảng Hà
Chơi trăng phá cỗ cùng Hằng Nga
Xin hỏi nàng nay bao ngàn tuổi
Mà còn trẻ đẹp hơn dưới ta
Nàng bảo: Rằng đây rất khả an
Thiên tai địch họa chẳng phải bàn
Môi trường trong sạch không bụi bặm
Hoa quả tốt tươi chẳng thuốc thang
Thấy Cuội ngồi chơi dưới gốc đa
Quanh năm sưốt tháng chẳng kêu ca
Vi vu tiếng sáo cùng trâu nghé
Cảnh sống nơi đây khác đất xa
Cuội nói : Nơi đây chẳng thiết nhà
Cơm ăn nước uống cốt sương sa
Áo quần mây phủ luôn thay đổi
Vô sản tay không chẳng sợ "Ma"
Vô tư mà sống chẳng tranh dành
Mưu toan vùi dập chỉ thiệt thân
Sớm già mau chết là như vậy
Không như cuộc sống dưới trần gian
DH 2017
41 LUÂN HỒI
Sương, Trăng, Khói, Lá mùa thu
Như là đệnh mệnh từ xưa đến giờ
Sương tan, trăng khuyết, khói mờ
Lá vàng để rụng cây chờ đổi thay
Con Người cũng thế mà thôi
Tre già măng mọc luân hồi kiếp sau
42 TUỔI
Con người có tuổi thơ thì không
Trẻ cũng như già gửi nỗi lòng
Lục bát dăm câu vài tứ tuyệt
Cùng ai chia sẻ buổi chiều đông ?
DH
43 GỞI ANH
Em gởi anh thăm biển giùm em
Bởi lâu rồi em chưa về ngoài nớ
Chưa được chân trần dẫm trên bờ cát nhỏ
Chưa nghe gió mặn về những sáng tinh khôi
Ở nơi nầy vẫn có biển anh ơi!
Nhưng sao bỗng bồi hồi khi trông về nơi ấy
Dẫu nơi đây nước biển xanh vẫn vậy
Sao tim bỗng rộn ràng khi nhớ biển quê hương
.
Vớt giùm em những bọt trắng thân thương
Gởi trong gió nụ hôn đầu kỷ niệm
Cho mặn môi em - biển hay nước mắt
Hạnh phúc đâu rồi - lay lắt cả hồn xưa
Đừng thăm biển vào những ngày mưa
Bởi em sợ sóng dồn khi biển động
Đừng thăm biển trong những chiều cuối nắng
Biển sẽ nhạt nhòa phai mất tình nhau
Anh hãy về thăm biển giùm em
NGỌC CẦM
2015
44 GỬI EM
Thư gữi anh đọc nghe dào dạt
Khiến lòng anh thổn thức vô cùng
Bởi có người nhớ biển miền trung
Đã một thời hai ta sóng bước
Biển vẫn sống không bao giờ chết
Sóng vẫn reo trắng xóa dưới gót chân trần
Đôi bàn chân hồng đỏ của Ngọc Cầm
Cho anh được xoa bàn chân mát lạnh
Đôi bàn chân miệt vườn cây trái
Sum xuê xanh bóng mát hương đời
Vào nhà em ngọt lịm bờ môi
Xoài mít ngọt đẹp màu thương nhớ
Nhớ lời em anh gữi vào trong đó
Chút mặn mà muối biển quê anh
Nhút em làm có thi vị hai miền
Như chúng ta đã bao lần ước hẹn
Dẫu ở xa cũng là đất Việt
Núi Trường sơn với cả biển đông
Biển vẫn mặn không bao giờ nhạt
Miệt vượt em vẫn nặng lòng ai ?
NGỌC DŨNG
45 THU VỊNH
Trời thu xanh thắm một màu lam
Sải cánh chim bay về núi ngàn
Hoa cúc nở vàng khoe sắc thắm
Trái hồng chín mộng đón thu sang
Mênh mang mặt nước thuyền dăm chiếc
Chấp chới lưng trời nhạn mấy đàn
Cảnh sắc mùa thu như tranh vẽ
Khiến hồn thi sĩ ngẩn ngơ bàn
DH
46 TỰ SỰ TÌNH DUYÊN
Hai nhà cách một con đường
Mà sao duyên kết bất thường qua ta
Em học gần, anh học xa
Tuổi thơ đâu có lân la hẹn hò
Thế mà duyên nợ trời cho
Xe tơ là Bác cũng Cô của mình
Thuânj tình chẳng phải phân vân
Hồng duyên thắm mãi trăm năm vững bền
47 THU XƯA
Thu này ta lại nhớ thu xưa
Hoa đẹp bướm bay đến ngẩn ngơ
Trời đất giao hòa tình mộng thắm
Trăm năm mãi nhớ chép thành thơ
48 VĂN TẾ
Chú ơi ! Thầy kính mến của trò anh ơi..!!
Ôi !!
Lá vàng lá rụng
Vật đổi sao dời
Cuộc hồng trần trăm tuổi gữi thân
Kiếp phù sinh mấy lần thay đổi
Nhìn hương án mịt mờ hương khói
Thoáng linh bài ruột thắt gan bào
Mấy lời cạn tỏ thấp cao
Kính mong hồn chú hiểu nỗi sầu cho a
Than ôi
Sinh ký, tử quy ai mà chẳng biết
Sống gửi nạc thác gửỉ xương tạo hóa đề ra
Thượng thọ tám lăm chú đã đi xa
Đò tri thức bảy mươi năm không hề ngơi nghỉ
Trời Nghệ An nắng hè như dội lửa
Tiếng ve sầu ra rả như than
Phượng cuối mùa cũng đã lụy tàn
Niên học mới đến rồi thầy ơi có nhớ
Trời vào thu sao mà nghiệt ngã
Mưa sụt sùi tiễn bước thầy đi
Đò âm dương hai ngã phân kỳ
Còn đâu nữa ngày khai trường hội ngộ
Nhớ linh xưa
Rời đất mẹ chú ra nơi xứ Nghệ
Ngụ quê người hồ thỈ đời trai
Khi đất nước còn binh biến chia hai
Làm ông giáo chèo đò đầy ắp kiến thức
Hỡi ôi
Con nhà quan nỗi lòng háo hức
Quyết lập công tiếp bước ông cha
Dùng trí nhân xây dựng nước nhà
Công danh trồng người không nề hà chi cả
Đất nước hòa bình gia đình nghiêng ngả
Chiến tuyến phân tranh có tiến được đâu
Mấy chục năm chèo đò không kể nông sâu
Khách lên đò lần lượt đến trời âu đất á
Gia đình gặp họa em thơ mẹ yếu
Gồng gánh nhau đi đất khách quê người
Cùng vợ trẻ trăm năm xây dựng cuộc đời
Dù năm thắng chiến tranh gian khổ
Quên sao đươợc thành Vinh ngày đó
Nhà 12 Ngô Quyền tranh nứa cột lồ ô
Ngày như đêm vui nhộn tiếng cười đùa
Khi vợ chồng nhắc về quê hương xứ xở
Nhớ làng xã nơi chôn rau cắt rốn
Đau đáu hồn quê giọng nói tiếng cười
Va tè đi mô răng rứa eng ơi
Làng bốn xóm trong ngoài trên giữa
Luôn nhắc nhỡ ông cha mình thuở trước
Dòng dõi Nguyễn Duy giàu có nhất làng
Năm anh em trong một gia đàng
Cây một gốc năm cành khoa bảng
Lòng đã quyết không màng chi nữa
Lái con đò tấn tới tương lai
Đến ngáy hạ cánh an toàn mới thôi
Gác chèo lên bờ trồng người vun gốc
Than ôi
Nghề bán hơi đến ngày kiệt sức
Chèo chống rồi cũng mõi gối chồn chân
Nay đến lúc trời gọi về chốn âm phần
Vui cõi hạc ngàn thu yên nghĩ
Hỡi ôi
Anh với chú bà con đằng ngoại
Mà sao như một mẹ sinh ra
Giống từ vóc dáng sắc thái đào hoa
Học trò tưởng em, xin chào thầy ạ
Sách có câu
Tôn sư trọng đạo
Chú đi rồi anh năn nỉ cùng ai
Bán tự vi sư anh mãi nhớ đường dài
Chú đã đưa mái chèo cho anh với níu
Nay
Trò cũng như thầy già nua bạc tóc
Hưởng lộc thầy chăm sóc bấy lâu nay
Đồng quà lọ thuốc những ý thơ hay
Chú gửi về mong anh sống lâu sống khỏe
Nhưng trời hỡi Thiên cơ bất khả
Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng
Trời đang xanh mà mù mịt bão bùng
Tình đang kết mà mây tan bèo dạt
Hỡi ôi thỏ tà ác xế
Đèn âm dươn đã lấp ló bên đồi
Trống di quan đã thúc đổ ba hồi
Biệt ly ly biêt chú ơi
Âm dương cách trở ngàn đời cách xa
Hai chung rượu nhất tâm nhị bái
Kính dâng lên mong chú nhận cho
Một là ân nghĩa thầy trò
Hai lầ huynh đệ mặn mà trước sau
Ô hô thưởng hưởng
Hai chị em Hanh Dũng và con cháu đồng bái
49 - Sáu Mươi Năm ấy
Sáu mươi năm ấy không hề quên
Mồng bảy tháng hai bão nổi lên (Bính Thân)
Của mất nhà tan thân phụ chết
Thuyền đời trôi nổi chịu oan khiên
Ngày ấy bên sông tiếng súng vang
Bắn ai ? Ai bắn ? dạ bàng hoàng
Oan gia ai thấu ? cao xanh hỡi
Nghiệt ngã nào hơn hỏi địa đàng
Tan đàn xé nghé cũng từ đây
Bà con thôn xòm vội chia bầy
Gia đình thui thủi đời cô lẻ
Cố dựa vào nhau sống đoạn ngày…
50 - Em Ốp
Năm chục năm nay sóng với nhau
Trung tuần mắt bét kết duyên đầu
Ngày đêm nhờ cậy vào em Ốp
Mò mẫm bao năm cũng giãi dầu
Mắt mờ em Ốp vẫn còn đeo
Mạng ảo chập chờn cũng phải theo
Được cái yêu thơ nên cố gắng
Nào ai chê xấu mắt mè nheo
Vì mắt mè nheo nên ý nghèo
Câu sau chũ trước nhảy tùng phèo
Đôi khi nhẫm lẫn anh ra chị
Trẻ hóa thành già cũng phải theo
Phải theo nên viết toàn thơ yêu
Mong bạn cảm thông chớ trách nhiều
Nếu có sai chi đừng trách nhé
Tuy già nhưng vẫn cứ say yêu
Say yêu nên mới có thơ nhiều
Yêu nước nhớ quê thương vợ yêu
Yêu lá quý hoa yêu cuộc sống
Yêu bè nhớ bạn yêu bản thân
Yêu bản thân ta nên sống lâu
Vượt qua bạo bệnh những cơn đau
Mắt mờ chân yếu không lùi bước
Mới có thơ hay nhờ Ốp này
51- Đêm Hạ Tuần
(Nhân về Đồng Hới thăm bạn)
Tôi về thăm lại phố xưa
Giờ không như trước nhưng mà khác hơn
Bạn bè đứa mất thằng còn
Họ thì hưu trí tôi dân bình thường
Gặp nhau tay bắt mặt mừng
Râm ran thế sự, tưng bừng chuyện xưa
Đêm nằm nhắc lại thầy cô
Một thời lặng lẽ đưa trò sang sông
Bây giờ trò tuổi cha ông
Dù bao biến cố một lòng trắng trong
Hạ tuần mờ ánh trăng suông
Hanh hao chút lạnh vấn vương chuyện đời
ND
52 - Từ Đó
Từ đó tôi đi vào cuộc đời
Âm thầm lặng lẽ một mình tôi
Thế sự gần xa như đoạn tuyệt
Một mình một bóng một thuyền trôi.
Khoa học cho tôi tai được nghe
Cho tôi được gặp bạn cùng bè
Giao lưu kết nối cùng thơ phú
Thành phố đi về đến chốn quê.
Có người khuyên tôi hãy vươn lên
Giải thoát cho mình mọi kiếp duyên
Tuấn mã hãy phi qua lửa khói
Hải âu hãy vượt biển bờ đêm.
Từ đó tôi như cây được mưa
Thơ văn dào dạt những ý thơ
Dẫu rằng non nớt hoa và lá
Nhưng vẫn vươn lên ngày tháng giờ.
Hồn không bủn rủn giống như xưa
Mạnh mẻ tâm hồn những ước mơ
Khao khát sống thêm dài hơn nữa
Không còn mộng mị chuyện đò đưa
2018
53 HAI CHỊ EM
Chị tuổi tám mươi, em bảy lăm
Ngồi ôn chuyện cũ tháng ngày năm
Tóc chị sương pha, em trắng cước
Lộc trời cho tuổi, phước tổ tiên
Để có hôm nay qua bao cơn sóng gió
Cha khuất oan, con tuổi còn xanh
Mẹ dắt con vượt suối băng ghềnh
Chị đỉu em những ngày thơ bé
Ra biển đãi nghêu , lên rừng đốn củi
Chị với em không vắng hôm nào
Nắm rau má với mấy củ khoai dèo
Chan tép muối chị và em khôn lớn
Những ngày nắng gió lào hun hút
Hai chị em bứt chổi rành rành
Hái lá bông trang đâm giã suốt đêm
Mang chợ bán kiếm tiền sinh sống
Dành dụm ít tiền chị sắm đôi gióng gánh
Lầm lủi ngày đêm buôn bán chợ xa
Ngày qua ngày dãi nắng dầm mưa
Chị gom góp học nghề may nuôi em ăn học
Rồi từ đó qua ngày đoạn tháng
Sóng gió đời cứ vùi dập triền miên
Muốn ngoi lên mà cứ bị nhấn chìm
Sống như thể cây khô trước gió
Ôi cuộc đời nghiệt cay vậy đó
Chỉ con người vượt khổ là hơn
Sẽ có ngày sóng gió bình yên
Cây sẽ được hồi sinh đơm hoa kết trái
Nay hai chị em quá tuần thất thập
Sống cuộc đời thanh thản an nhiên
Còn gì hơn bên con cháu thảo hiền
Ơn Trời – Phật- Mẹ Cha phù hộ
53 NGÀY GIỖ MẸ
Hôm nay ngày giỗ Mẹ ơi
Làm sao quên được bóng người Mẹ xưa
Trải bao năm tháng nắng mưa
Mà hình ảnh Mẹ không mờ trong tâm.
Cuộc đời mẹ tấm gương sáng chói
Để cháu con nhớ mãi ghi sâu
Lấy chồng Mẹ trọn nàng dâu
Thương chồng Mẹ vẫn trước sau vẹn tròn
Thuở còn trẻ dáng mòn liễu yếu
Bốn lần sinh năm đứa còn ba
Cùng chồng lặn lội sớm khuya
Lập nên cơ nghiệp ai ngờ nát tan.
Như cơn lốc lùa càn sự nghiệp
Dây oan gia khép nghiệt yết hầu
Chồng về cõi hạc khổ đau
Mẹ đành gạt lệ nuốt sầu nuôi con.
Bao ngược trái nước non có biết
Mẹ dắt con thảm thiết khốn cùng
Nhớ lại nước mắt rưng rưng
Cháu con thương nhớ cầu mong an lành.
Cuộc đời Mẹ trọn tình hiếu thảo
Với tổ tiên gia đạo nhất tiền
Ngày về cõi hạc quy tiên
Mẹ còn báo đáp Tổ Tiên, Ông Bà
Ôi phút chốc ai mà được thế
Gặp bà con như thể trời xui
Mẹ đi ai cũng bùi ngùi
Cháu con quấn quýt bên hài nhớ thương.
Hôm nay kỵ nhật đơn thường
Làm sao quên được tấm gương mẹ già
54 NHÂN NGÀY TẢO MỘ HÀNG NIÊN
Nhân đông chí Ất Mùi tảo mộ
Nhớ linh xưa phả tổ cửu huyền
Chép lại sách báu kỷ nguyên
Để cho con cháu lưu truyền về sau
Cây có cội như cầu có nhịp
Đã là người kế tiếp mà ra
Ai ơi hãy nhớ đạo nhà
Có cha có mẹ ông bà tổ tiên
Ân tiên tổ một năm một tý
Bồi trúc thêm mộ chí vững bền
Sao cho Bổn Mộc Thủy Nguyên
Đức Căn Sinh Phát lưu truyền cháu con
Nước có sử nhà dân cũng có
Để mai đây nối rõ tông đường
Nhân ngày tảo mộ hành hương
Xin dâng Phả Hệ cúng dường tổ tiên
55 Tìm Bạn Thơ
Bao lần đến Phương Lan [Bạn đọc]
Cảm nhận hay tầm vóc tuyệt vời
Muốn sang thù tạc mà chơi
Mà không có Nik buồn ơi là buồn
Bởi địa chỉ Lan luôn dấu kìn
Tôi làm sao mà đến được đây
Buộc lòng phải viết thư này
Gửi người thục nữ tỏ bày tâm can
Nếu nhận được cho anh địa chỉ
Để hồi âm thủ thỉ được nhanh
Trước là đàm đạo thơ văn
Sau thăm sức khỏe an lành hay không ?
Thư vắn tắt vài dòng tâm huyết
Nhận được tin cho biết kẻo mong
Ơn trời nay tiết thu đông
Nhạn về chắc có thư hồng vui đây
56 Nhớ Thầy Nguyễn Đức Long
Người thầy giáo mà tôi nhớ mãi
Nguyễn Đức Long quê Hải Phòng xa
Bến sông Nhật Lệ quê ta
Con đò kiến thức thầy xông pha chèo
Tôi trò nhỏ cảnh nghèo cơ khổ
Cơn bão đời cản trở bước đi
Được thầy dắt díu những khi
Gió lùa mưa xả hiểm nguy danh tàn
Thầy đã dắt ân cần chỉ vẽ
Trong lúc đời lắm kẻ thị phi
Con nhà địa chủ thá gì
Thành phần bôc lột đen sì hồ sơ
Nhìn vóc dáng thầy cho đứng dắn
Lại học thông sốt sắng việc chung
Vượt qua rào cản bạo hùng
Chỉ tôi chổ đứng với lòng thiện nhân
Thầy dạy với chuyên môn chính trực
Dể tiếp thu kiến thức đều vươn
Không tôi mà cả trong trường
Trò nào cũng mến yêu thương cả mười
Nhẩm tính lại sáu mươi năm chẵn
Hinh ảnh thầy như ngấm vào tâm
Hôm nay ngày lễ tri ân
Khấu đầu xin tạ nghĩa nhân ơn thầy
57 NHỚ BẠN
(Kỷ niệm sáu năm lâm bệnh )
Thương nhớ bạn tháng ngày vò võ
Nỗi riêng tư biết tỏ cùng ai
Nước non ngàn dặm quan hoài
Trăng thu lẽ bóng thơ bài buồn tênh
Nhẩm tính lại sáu niên có lẽ
Tình bạn thơ chia sẻ sớm hôm
Nào khi thi phú giải buồn
Lúc mô đau ốm ôn tồn động viên
Dù là ảo nhưng tình sâu sắc
Nghĩa vẫn cao cốt khắc không phai
Hôm nay ôn quảng đường dài
Nhớ thơ bạn viết những ngày bên nhau
Thương nhớ lắm kể sao cho xiết
Mượn bài thơ khúc chiết nỗi niềm
Mai kia nếu có quy tiên
Hồn thơ xin giữ lời nguyền trước sau
58 THẬT DIỆU KỲ
Em đã hóa thân đi mây về gió
Nép vào lòng anh để thủ thỉ tâm tình
Những đêm khuya vắng vẻ hay buổi sáng bình minh
Để cùng nhau trao nụ hôn dài nồng cháy
Vật bất ly thân chính là hồn em vậy
Luôn bên anh chẳng lúc nào rơi
Mở mắt ra đã thấy em rồi
Trong giấc ngủ có khi em lay gọi
Có những lúc em hờn em dỗi
Có những khi em nói em cười
Cả tiếng hát, có hơi thở qua môi
Đến với anh vượt qua mây qua gió
Và anh cũng cưỡi mây đạp gió
Đến với em trong thổn thức đợi chờ
Vẫn biết rằng như mộng như mơ
Nhưng vẫn đủ cho hoàng hôn rực sáng
Cảm ơn em ! Sức mạnh diệu kỳ
59 GỮI THẦY NGUYỄN DUY TỊNH
Khi còn trẻ Chú chuyên dạy toán
Giỏi nhất trường nên lắm trò yêu
Về hưu vẫn bám đò chiều
Dạy thêm cho trẻ có nhiều tương lai
Ngoài toán học văn bài cũng thế
Luôn sưu tầm những thể thơ hay
Tham gia lượm lặt đông tây
Chép hay cắt dán gữi ngay bạn bè
Nay đã thọ sức già ốm yếu
Ngồi xe lăn vẫn tếu vui cười
Vẫn tâm để ý văn bài
Nhắc anh trò nhỏ là người bà con
Bà con đó nhưng còn nghĩa cả
Đạo học trò luôn nhớ không quên
Mong thầy, cầu chú khang yên
Để còn thơ phú động viên tuổi già
60 CỔ MỘ
Cổ mộ ngày xưa chuyện đã lâu
Phong tình cổ lục mối duyên sâu
Nào ai biết được do phận số
Qúa Dương Long Nữ hẹn cùng nhau
Họ đã đợi chờ đã quá lâu
Để dành dâng hiên cho tình yêu
Dù cho một tháng hay hơn nữa
Cổ mộ bên nhau dù íf nhiều
Long nữ cố quên cuộc sống ngoài
Không cần tiền bạc với tương lai
Không ham quyền lực mong viên mãn
Trã lại Qúa Dương cho một ai
Không thể đươc đâu Long nữ ơi
Quá Dương đắm đuối âm ty rồi
Chỉ mong Long nữ rời Cổ mộ
Ngoài đó nhiều thứ Long nữ vui
Tiểu Long cũng biết Quá Dương nghèo
Thân phận xác xơ đâu dám trèo
Chính tự bản thân không vực nổi
Còn đâu sức khỏe để mà theo
Long nữ lăc đầu đã biết nhiều
Chẳng cần giải thich khi đang yêu
Tình yêu vốn dĩ không biên giới
Tính toán làm chi khi mình yêu
Chỉ cần một tháng sống bên nhau
Long nữ cũng đợi đến kiếp sau
Để được sống cùng chung cổ mộ
Với người mình đã yêu đậm sâu
Vì yêu mà phải ẩn mình thôi
Giường đá nằm chờ dẫu cả đời
Lạnh lẽo âm thầm nơi Cổ mộ
Dù rằng tuổi tác không cân đôi
Long nữ tin rằng ở kiếp này
Kiếp sau kiếp nữa ai vào đây
Hiến đâng hạnh phúc bằng Long nữ
Long nữ một lòng ai mặc ai
DH 28/7/2017
61 TÀ ÁO THIÊN THANH
(Tặng các PT trên Facebook)
Áo phật tử thân dài tay rông
Màu thiên thanh lồng lộng sắc trời
Nhắc ta luôn mái niệm lời
Sống thì để dạ thác thời mang đi
Luôn phải nhớ sân si khả ố
Tâm từ bi hỉ xả gác sầu
Hướng về tam bảo nhiệm mầu
Soi đường chỉ lối qua cầu trần gian
Mầu thiên thanh dịu dàng thân thiết
Áo thân dái phủ hết toàn thân
Như là phật đã ân cần
Luôn nhắc con phải lấy tâm làm đầu
DN 6/2017
62 SAY
Rượu uống được đâu mà cứ say
Say tình say nghĩa, say chi đây?
Tình xưa còn chặt không lơi lỏng
Nghĩa cũ vẫn sâu lại phủ dày
Ngày lại ngâm nga câu cú tuyệt
Đêm về ngất ngưỡng áng thơ hay
Xem ra cuộc sống bao dâu bể
1. LUẬT BẰNG VẦN BẰNG:
Trả lờiXóaB - B - T - T - T - B - B (vần)
T - T - B - B - T - T - B (vần)
T - T - B - B - B - T - T (đối câu 4)
B - B - T - T - T - B - B (vần) (đối câu 3)
B - B - T - T - B - B - T (đối câu 6)
T - T - B - B - T - T- B (vần) (đối câu 5)
T - T - B - B - B - T - T
B - B - T - T - T - B - B (vần)
rất tuyệt
Trả lờiXóa