Nhớ lắm ai ơi những buổi chiều
Hoàng hôn dần xuống buồn cô liêu
Âm thầm vắng vẻ đâỳ cô quạnh
Tất cả đâu rồi vợ con yêu
Trằn troc thâu đêm đợi bình minh
Trằn troc thâu đêm đợi bình minh
Để nhìn thế cuộc chuyển xoay vần
Còn nhìn còn thở là còn sống
Hoan hỉ thêm ngày sống bình thân
thơ rất hay
Trả lờiXóa