Núi Quyết sông Lam -Vinh
CHIA
Lưu bút màu hồng của ngày xanh
Nét chử trao nghiêng chẳng nên thành
Nhưng ai mang đến cho tôi đó
Cả một trời mơ ngát lan xanh
HỌC TRÒ XỨ NGHỆ
Được học trường cấp ba
Huỳnh Thúc Kháng Vinh tôi cảm thấy vô cùng sung sướng và vinh dự . Đã từ lâu
qua sách vở, qua những câu chuyện truyền tụng , tôi được biết đất Nghệ An là
cái nôi sản sinh ra rất nhiều cụ đồ nho , nhiều nhân sĩ yêu nước , nhiều nhà
cách mạng trung kiên . Trong đó có Bác Hồ của chúng ta là anh hùng giải phóng
dân tộc , là danh nhân văn hóa kiệt xuất của nước nhà và thế giới . Được học ở
đây tôi tin tưởng một cách chắc chắn là cơ hội cho tôi có điều kiện tiến bộ
trong học tập , trong lao động , trong tu luyện đạo đức nên người hữu dụng .
Không tự hào sao được , làng Lý Hòa chỉ có hai
người duy nhất học cấp ba Huỳnh Thúc Kháng thời kỳ đó . Trước tôi một năm có
anh Phạm Ái Nhân , học giỏi có tiếng của trường . Ngoài ra ở trường ĐHSP Vinh
có anh Hoàng Xuân Cư và bạn tôi Phan thị Hồng Hạnh khóa sau , cũng từ mảnh đất
Nghệ An mà trưỡng thành , mà ra đời theo sự nghiệp trồng người .
Vào một buổi
sáng đầu thu nắng đẹp . Ánh nắng vàng trải nhẹ khắp phố phường , hương hoa ngọc
lan từ các khu vườn dọc đường đến trường lan tỏa , thơm ngát gây cảm giác êm
dịu tâm hồn sao mà thánh thiện lạ kỳ . Tôi trong bộ âu phục áo trắng , quần
xanh mộc mạc nhưng tác phong vô cùng lịch sự , thông thả bước đi trên hè phố .
Đầu trần không đội mũ , tay xách cặp da đen bóng , ung dung bước đi như một cán
bộ đang trên đường đến sở làm việc . Hoặc ai đó không biết cứ tưởng tôi là một
giáo viên đến trường dạy học khi tôi rẽ vào con đường đến trường cấp 3 Huỳnh
Thúc Kháng Vinh.
Bước lên cầu thang theo sự hướng dẫn của chú Tịnh tôi đi về cuối dãy tìm
phòng học 9c . Mới đến trước cữa phòng bất chợt trong lớp gần một nữa số lượng
học sinh đứng dậy một cách nghiêm túc , khiến tôi đâm ra hoang mang ,
ngạc nhiên khó hiểu . Sau vài giây im lặng cả lớp cười xòa , rồi chăm chú nhìn
tôi như dò xét và thầm thì to nhỏ với nhau. Tôi vô cùng bối rối không biết vì
sao ?Tôi phải đứng sững lại , hỏi cô nữ sinh ngồi bàn đầu tiên ngay lối ra vào
thay cho lời chào hỏi :
- Dạ cho hỏi , đây là lớp 9c chứ ạ ?
Cô gái có nước
da trắng mịn sống mũi hơi to nhìn tôi chăm chú tỏ vẻ thông cảm :
- Anh là.. là em thầy Tịnh phải không ? Nhập học à ?
- Vâng , tôi l..à l..à là ngưởi nhà thầy Tịnh .
Cả lớp cười ồ lên :
- Thế mà cứ
tưởng thầy Tịnh đến dạy lớp mình . Sao mà giống nhau như hệt thế ?
Cô gái lại nở một nụ cười đon đả :
- Anh.. vào.. đi . thầy chủ nhiệm sắp đến rồi đó !
Từ ngở ngàng đến bối
rối rồi tụ tin , theo lời chỉ dẫn của cô nữ sinh tôi mạnh bạo bước vào phòng .
Đến bàn thứ ba một học sinh nam kéo tôi lại :
- Đây còn chổ trống này, anh ngồi đây với tôi .
Nói xong anh ta đứng
dậy tụt vào trong nhường chổ cho tôi . Tôi cảm ơn và nhẹ nhàng đặt cặp ngồi
xuống . Tranh thủ lúc thầy chưa đến nam học sinh tự giới thiệu :
- Mình là Lê Tiến Dũng . Cậu là gì của thầy
Tịnh ?
- Mình cũng tên Dũng . Hồ Ngọc
Dũng , thầy Tịnh với mình là anh em bạn con dì . Thầy Tịnh gọi mình bằng anh đó
.
- Anh em bạn con dì sao mà
giống nhau vậy . Vừa rồi bọn mình cứ tưởng thầy Tịnh nên đứng dậy chào đấy .
Hì.. hì.. lớp mình thế là đến ba Dũng đó .
Tôi chưa kịp hỏi lại thì cậu ta quay ra đằng sau gọi to :
- Dũng ơi có thêm một Dũng nữa đó nhé – chỉ vào
tôi nói tiếp :
- Hồ Ngọc Dũng – rồi nói với tôi – Cậu ta là Bùi Đắc Dũng đấy , đủ xe pháo mã rồi nhé .
- Hồ Ngọc Dũng – rồi nói với tôi – Cậu ta là Bùi Đắc Dũng đấy , đủ xe pháo mã rồi nhé .
Không khí giao
lưu tìm hiểu mấy phút ban đầu cảm thấy cởi mở chan hòa thân thiện . Ngày hôm
nay gặp mặt chỉ mang tính chất sinh hoạt lớp , cơ cấu tổ chức và nghe thông báo
nội dung ngày khai giảng niên học mới .
Trên đường về
nhà , nhớ lại phút giây ban đầu mà cứ cười thầm trong bụng . Không biết tôi có
một nét gì đó trong dáng đi , điệu bộ , cữ chỉ giống chú Tịnh mà khi sáng ai
cũng tưởng là thầy Tịnh .
Thực tình thì tôi từ nhỏ đến lớn ít khi
gần chú lắm . Khi tôi đang còn rất nhỏ thì chú đã đi học xa . Lớn lên thì chỉ
có một lần duy nhất vào năm 1953 chú về quê nghĩ hè , có tổ chức dạy học cho
cho con em bà con nội ngoại trong làng .Tôi cũng tham gia đến học . Lần
ấy , một kỷ niệm mà bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in không sao quên được , là tôi
bị chú phạt lên trước lớp quỳ sơ mít vì cái tội đang ngồi học mà dùng thước kẻ
gõ cốc cốc trên bàn miệng đọc a di đà phật , như thầy tụng kinh . Hòa
bình lập lại chú về thăm nhà rồi đi Hà Nội học Đ H S P . Sau đó nhân ngày tết
chú về thăm nhà cưới vợ thì cũng vừa lúc C C R Đ xẩy ra chú không về nữa .
Qua bạn bè trong lớp
cho hay chú dạy môn toán có uy tín lắm .Trường ĐHSP Vinh có ý mời chú qua dạy
nhưng chú không đi , thích dạy học sinh cấp ba thôi . Cứ nhìn cách xã giao
khách khứa hàng ngày đa số là học viên cơ quan đến thăm hỏi , của học
sinh nước ngoài gữi thư về thăm thầy , đủ biết sự ngưỡng mộ tài năng của chú
biết nhường nào .
Ngay bản
thân tôi ở trong nhà cũng tự nhận thấy chú rất yêu nghề . Lần đầu tiên tôi thấy
một thầy giáo ngoài kinh nghiêm truyền thụ kiến thức toán học mà còn rất có
trách nhiệm cho giáo án giảng dạy của mình . Hiện nay hình như giáo viên đa số
dựa vào tài liệu trong nước sọan sẵn có mấy ai nghiên cứu tai liệu nước ngoài ,
nhưng với chú Tịnh lúc đó chuyên dựa vào sách tiếng Pháp để bổ sung , nâng cao
kiến thức toàn học cho học sinh .
Ngoài ra rất cần
cù chuẩn bị giáo cụ trực quan cho toán học chủ yếu là hình học không gian. Hầu
như việc này đã chiếm hết thời gian nghĩ ngơi hàng ngày của chú. Có những giáo
cụ trực quan tự làm được nhưng có cái cùng cần thợ thầy mới làm được nhờ sự
hướng dẫn của chú . Rất nhiều lần tôi thấy chú đi dạy về , ăn vội vài bát cơm
là đạp xe đi xuống nhà máy cưa mộc Bến Thủy cách sáu cây số , tối mịt mới về
trên tay cầm giáo cụ trực quan hình học không gian , khi thì hình khối lăng trụ
, lúc thì khối trụ hình chóp nón v.v..
Chú phụ
trách tổ trưỡng bộ môn toán học của trường và dạy toán khối mười . Hai năm học
tôi chỉ được học mội tiết do chú đứng lớp vì hôm ấy thầy Nguyền Cảnh Đính
ốm nặng , thành thử chú Tịnh đến dạy thay . Đó là cơ hội duy nhất cho tôi tận
mắt tận tai , mục sở thị nghệ thuật truyền thụ toàn học của chú . Có thể nói
ngắn gọn , dễ hiểu vô cùng . Tiết toán hôm đó tiếp thu nó nhẹ nhàng thanh
thản , không nặng nề gò bó phải vắt óc suy nghĩ nặng nề .
Bản tính hăng say nhiệt thành trong việc làm , ham học hỏi , ham tìm tòi và phát huy , vận dụng sự hiểu biết của mình vào trong cuộc sống hàng ngày , vào nhiệm vụ xã hội phân công mình đảm trách của chú Tịnh đã ảnh hưởng rất lớn đối với tôi sau này . Sự thành công trong cuộc sống của tôi chính là nhờ sự học mười năm mà nên , nhờ sự hấp thụ bản năng của chú Tịnh đã nói ở trên đã cho tôi có một ý thức cầu tiến , siêng năng , mẫn cảm trong cuộc sống và hoạt động xã hội bấy lâu nay .
Hai năm học ở Vinh ít
nhiều tôi cũng tỏ ra có năng lực học hành . Ngay khi vào học lớp chín tôi phải
cố gắng hết sức , vừa tiếp thu chương trình lớp chín , vừa học lại nữa chương
trình lớp tám . Đặc biệt là môn Trung văn đã bỏ qua nữa chương trình từ vựng ,
thử hỏi làm sao đuổi kịp bạn bè . Nhưng rồi tôi đã vượt qua , tổng kết cuối năm
tất cả các môn đều đạt loại khá chỉ có môn Trung văn chạm ngưỡng cữa trung bình
.
Một hình ảnh đặc
biệt của bạn bè , mà có lẽ chỉ có ở N.A đã ít nhiều khích lệ tôi cố gắng tập
trung học tập khi mình có điều kiện để học . Đó là hai nam học sinh Âu Dương
Thảo và Phạm Văn Hoài đã có vợ , có con mà còn theo học thì quả là hiếm có
chẳng khác gì chuyện Lưu Bình Dương Lễ ngày xưa . Chuyện vợ cắt tóc của mình
bán kiếm tiền cho chồng làm lộ phí đến tràng an , hoặc cảnh vợ nuôi chông ăn học
qua bài thơ : “ Trăng sáng vườn chè ” của nhà thơ Nguyền Bính :
“ Sáng trăng sáng cả vườn chè
Một gian nhà nhó đi về có nhau
Vì tằm tôi phải chạy dâu
Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay
Chồng tôi thi đậu khóa
này
Bỏ công đèn sách từ
ngày lấy tôi …”
Thật đúng là học trò
xứ Nghệ không sai chút nào . Sau này không biết Văn Hoài đi đâu , sự nghiệp
công danh thế nào thì tôi không rõ ? Còn Âu Dương Thảo dạy học , mà cũng không
biết duyên cớ vì sao , ngọn gió nào đã đưa đẩy cậu ta vào dạy học ở Hoàn Trạch
, Bố Trạch , Quảng Bình mới hay chứ , để cho tôi được gặp lại người bạn mang
đúng tư chất học trò xứ Nghệ năm xưa . Hiện nay cậu ta đã về hưu , trở thành
công dân Hoàn Lão mới lạ .
Năm lớp chín học
hành vất vã là thế nhưng tôi vần tham gia một số việc có thể nói đã để lại dư
âm tốt , đẹp đẻ cho lớp , cho trường và cho cả bản thân tôi , đáng để cho bạn
bè mến phục không kém gì lúc đang học ở Đồng Hới trước đây.
Dạo đó vào đầu
kỳ hai tôi được lớp giao cho nhiệm vụ tổ chức một đội kịch để dự thi biểu diễn
toàn thị xã . Do phát hiện tôi có khả năng làm công tác nghệ thuật sân khấu khi
tôi thể hiện một lớp kịch trong vở kịch nói Chị Hòa bồn màn của Học Phi , hộ
trợ bài giảng của thầy khi đánh giá nội dung tác phẩm sáng tác văn học
của tác giả .
Điểm lại một số
‘ tài tử ’ trong lớp có thể diễn được loại đề tài gì tôi mới đến hiệu sách N.A
chọn mua kịch bản có nội dung đấu tranh thống nhất nước nhà , tố cáo luật
10-59 của Mỹ Diệm ở miền Nam . Đó là vở kịch nói một màn mang tựa đề: “ Cái máy
chém ” ( quên tác giả) rất chi là bi kịch thời hai miền chia cách
.
Thanh Hà ( cô nữ sinh tôi
tiếp xúc đầu tiên trong ngày đến trường ) trong vai Diễm , con gái của một ông
già chạy xe xích lô sống vùng ven đô Saigon bị kết án tham gia cách
mạng chống chế độ VNCH tử hình bằng máy chém luật 10-59 , mà người xử án không
ai khác là một vị sĩ quan cộng hòa , người yêu của Diễm . Nhà báo Thanh
Tùng do tôi thủ vai là người bạn của Diềm khi đang còn học đại học Phú Thọ
Saigon trước đây . Chàng rất yêu Diễm nhưng chưa có dịp ngõ lời kết bạn trăm
năm .
Vì cái chết của cha
nàng vô cùng đau đớn không biết than thở tâm sự cùng ai cho vợi nỗi buồn trong
lòng mấy lâu nay. Đang lúc đợi Huỳnh Văn Lẫm đi công cán trở về , đến để thổ lộ
tâm tình thì Thanh Tùng xuất hiện . Nàng như người chơi vơi trong dòng nước
chảy, đau buồn và thất vọng cho nên khi Thanh Tùng đến nàng không nén nỗi xúc
động , đã đem chuyện riêng tư thổ lộ với Thanh Tùng .
Nghe xong câu
chuyện ,Thanh Tùng cảm thấy thương xót cho người bạn gái mất đi một người thân
ruột thịt và đột nhiên chàng nhớ lại một vụ án cách đây một tháng mà chàng đã
có dịp chứng kiến với tư cách một nhà báo lấy tin đưa lên công luận . Sau vài
giây suy nghĩ , xác định lại hồ sơ qua lời Diễm kể , thì không ai khác chính là
Huỳnh Văn Lẫm đã ra lệnh giết cha nàng . Diễm rụng rời tay chân , như sét
đánh ngang tai khi nghe Thanh Tùng tuyên bố biết kẻ giết ba nàng :
- Chính nó đã tuyên bố xữ án ba em . Huỳnh Văn Lẫm .
Nàng khuỷu xuống ngất đi trong
vòng tay của nhà báo Thanh Tùng khi nghe tên kẻ đã giết cha mình . Còn gì đau
khổ bằng khi nghe tin kẻ giết cha minh là người chồng tương lai chưa cưới .
Diễm có ngờ đâu người tình mà nàng tôn thờ mấy lâu nay tưởng là bờ vai
chổ dựa cho tương lai hạnh phúc sau này. Ai ngờ nó đã dùng lưỡi dao
của luật 10-59 để cướp mất sinh mạng của cha nàng , phá nát tình yêu hạnh phúc
đầu đời của nàng , chẳng khác gì tâm trạng Kim Vân Kiều : “ Bên tình bên hiếu
bên nào nặng hơn ” . Và còn nhiều tình tiết éo le gay cấn khác nữa….
Qua hai tuần tập dượt
, cuốt cùng chúng tôi cũng hoàn thành tốt đẹp bằng những tràng pháo tay giòn
giả phấn chấn đầy khen ngợi của khán giả khi vở diễn được khép lại .
Đó là những thành công trên
sân khấu còn sau hậu trường là một chuỗi ngày sôi động , tràn đầy hân hoan của
lứa tuổi học đường . Từ ngày vào học tôi chưa bao giờ thoải mái như một tháng
nay . Tôi đã đuổi kịp bạn bè trong học hành , không phải ngày đêm chúi đầu vào
bài vở nữa . Trước đây vừa tiếp thu chương trình lớp chín , vừa học tiếp chương
trình lớp tám thành thử tôi đâu có thì giờ đi chơi nhà bạn bè nam , làm thân
với các nữ sinh trong lớp . Thành thử đã có lời trách móc chê bai người đâu mà
khó tiếp xúc quá trời . Còn bây giờ nhất là từ khi đội kịch đi vào hoạt động
tôi cảm thấy thanh thản và thoải mái vô cùng .
Ôi nói sao được nỗi lòng bở ngỡ lần đầu tiên đến nhà gọi Thanh Hà đi sinh hoạt văn nghệ . Tả sao hết nỗi niềm phấn chấn khi ngồi trao đổi với nàng về kịch nghệ , nhất là hướng dẫn nàng dáng đi nét đứng , âm giọng cách nói trong từng hoàn cảnh của vở kịch , trong từng tâm trạng của nhân vật . Nàng ngồi nghe một cách chăm chú . Đôi mắt nàng sáng lên nhìn tôi không chớp, nhiều khi làm cho tôi có phần nào e dè tránh né .
Không những nàng chỉ
nghe cho qua chuyện mà nàng còn đứng dậy thể hiện cho tôi xem . Có một diễn
viên vô cùng cần mẫn và dễ thương như thế làm sao tôi không thích không mến
được .
Ngày chuẩn bị công diền tôi và nàng đã đi bộ bốn năm cây số đến doanh trại quân
đội liên khu bốn mượn áo quần nai nịt ,bao súng ngắn cho đêm diễn sắp đến . Khi
mượn xong thì đã hơn năm giờ chiều nàng mới nói với tôi :
- Tý nữa về đến.. , anh đưa Hà về nhà nhé , không thì
mẹ rầy đó .
Nghe ba tiếng " mẹ rầy đó "mà lòng tôi rộn ràng khó tả
. Tôi khẽ bảo Hà :
- Hà yên tâm , mình sẽ đưa Hà về tận nơi , giao tận chổ được
chưa ?
Hà đấm vai tôi cười :
- Anh này !
Từ đó tôi
và Hà quen nhau thân thiết . Hà kể cho tôi nghe chuyện Hà và Ngọc là hai chị em
sinh đôi cùng học lớp chín nhưng khác phòng . Chuyện bố Hà đang ở trong quân
đội , bộ chỉ huy quân sự quân khu ba. Có lẽ cũng vì hoàn cảnh của Hà như vậy
nên tôi không dám đi sâu hơn trong quan hệ quen biết , chứ trong lòng thú thật
tôi mến và yêu Hà lắm
Yêu làm sao
được khi môn không đăng , hộ không đối na ná như chuyện kịch vừa diễn đấy thôi
. Thương nhau yêu nhau mà hoàn cảnh một trời một vực thì làm sao mà gắn kết
trăm năm , nhất là tương lai của tôi đang còn mờ mịt lắm , xa vời lắm .
4-2012
4-2012
·
Tem vàng nhà cụ cái nào (~_~)
Trả lờiXóa[img] http://www.graphics99.com/wp-content/uploads/2011/10/Love-Birds-Good-Afternoon-Graphic.gif [/img]
Biết lắm thế nào D cũng qua
XóaTem vàng phần D chỉ D mà
Hãy qua D nhé cho trang động
Trang động thêm vui cả ngôi nhà
Cụ kể chuyện hay lắm, cụ lại nhớ nàng nào mối tình đầu ngày xưa hở cụ, cứ nhớ thế cho cuộc đời thêm thi vị cụ nhé ! Một chiều an lành cụ nha ! (~_~)
Trả lờiXóa[img] http://www.desicomments.com/dc3/01/207746/207746.gif[/img]
Chà !
XóaĐược em đến thăm lại tặng quà
Ảnh hình thắm thiết quá hay ta
Cảm ơn em nhé lòng chân thật
Trãi nhiều năm tháng chẳng phôi pha
Anh lại chuyển sang viết chuyện ký hay ghê ạ.
Trả lờiXóaBiết viết gì hơn ngoài cuộc đời
XóaCủa mình mình kể có thế thôi
Kỷ niêm ngày xưa ta trân trọng
Để biết đời nay, có đổi ngôi?
Tặng nhạc sĩ hoà thơ XV
Xóahttp://media.xzone.vn/Upload/Wallpapers/Vuinhon/309233/WaterMark/thumb_301_301_photo1959W.gif
Cháu qua thăm chú, đọc hồi ký của chú, câu chuyện như diễn ra trước mắt. một thời xa lắm mà thật gần chú hén !
Trả lờiXóaChúc chú khỏe thật khỏe, vui cùng bạn bè, con chau chú nha !
Cháu của chú.
Chắc cháu có đọc một lần rồi chứ. Nhân mùa hạ năm nay chu đăng mấy bài về một thời học đường của mình để ôn củ nhớ nay .Chúc cháu an vui nhé
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaBác tặng Đan Thuỳ tấm ảnh mà bác mới học xong lớp copanhr nhé hjjjjjjjjj
Xóahttp://d4.violet.vn/uploads/blogs/735448/dieu_huong_2_500_03.gif
NT là người Nghệ nên chỉ cần nghe ai khen 'QUÊ CHOA" là sướng lắm! Hồi kí được viết bằng giọng văn nhẹ nhàng, giàu cảm xúc. Hóa ra đọc đến cuối mới biết: nhân vật Hà là cảm xúc chủ đạo khi viết hồi kí này.
Trả lờiXóaChúc anh có thêm nhiều tác phẩm hay. Sang em đọc truyện mới nhé.
Cảm ơn lời động viên của NT nhé A nh sẽ sang đọc truyện của em
Xóahttp://otoxemay.asia/sites/default/files/hinh-dong2.gif
Chuyện đời của anh ND cũng ly kỳ quá nhỉ !:)
Trả lờiXóaThế bây giờ cô nữ sinh ấy anh đã gặp lại chưa ?
Nếu gặp lại thì ko có trang HK này nữa, mới viết để mà nhớ một thời học đường chớ em
Xóahttp://otoxemay.asia/sites/default/files/anh-dong2.gif
Trả lờiXóaRăng lại mất còm rồi ông Dũng ! Hôm qua đọc mỏi hết cả rằn mới còm được mấy chữ hôm nay sang lại bị mất trộm bực thía chứ lỵ !
NC ơi !
XóaTại vì cái số hay còm
cho nên hay mất nay còm được ngay
Blog chỉnh đốn rồi đây
Đừng có than thở mà bay bây giờ
http://otoxemay.asia/sites/default/files/hinh-dong1.gif
Thơ huynh vần ý đến là cao
Trả lờiXóaVăn vẻ thật hay đệ xin chào
Cái thủa thiếu thời trong nhớ nhỉ
Chẳng thể quên được tuổi thơ nào ...........
.......
Tối bình an nhé -Huynh ơi -
Huynh chẳng có chi chỉ có hồn
XóaHồn quyện với tâm thế mà tuôn
Văn thơ sàng sàng như vậy đó
Cốt để mua vui cho đỡ buồn
Tăng T M L luôn an vui nhé
Xóahttp://1.bp.blogspot.com/-oHtqKc949dE/UAz5U3umDLI/AAAAAAAAHqQ/5Nw11BGwRbI/s1600/dophuquy.com_05.gif
Anh nhà miềng làm thơ hay viết truyện cũng hấp dẩn chắc hồi xưa cũng lắm em mê hè..cô ấy bây giờ ở đâu? bật mí cho đồng hương biết với..chúc buổi chiều an lành vui vẻ!
Trả lờiXóaChưa đâu ,đó là mới cảm nghĩ, hồi sau xem sẽ rõ http://otoxemay.asia/sites/default/files/anh-tinh-yeu-hinh-anh-tinh-yeu.jpg
XóaỔn rồi cụ nha, em gái em đã sửa cho cụ rồi, vào nhà cụ còm ko cần chữ đầu và cuối linh hình mà chỉ cần đường linh hình là cóp hình được thôi. từ nay ko sợ mất còm nữa cụ nhé. nhà cụ giống nhà em rồi , chúc mừng cụ, cụ sang nhà em gái Như Mai cảm ơn nhé ! Cụ sang nhớ xưng bằng cháu nhé vì NM ít tuổi hơn em, thế hệ 6 con X .
Trả lờiXóa.
Địa chỉ nhà Như Mai đây, NM gốc Quảng Bình đó cụ nợ (~_~)
http://pic100.picturetrail.com/VOL630/13252760/23910355/398867584.jpg
Quên địa chỉ đây cụ :Cụ bấm vào sang ngay
Xóahttp://nhumaidn266.blogspot.com/
Cảm ơn BD nhé .Anh đã sang nhà NM cảm ơn rồi em ạ và đây là bài học thực hành nhé
Xóahttp://otoxemay.asia/sites/default/files/anh-dong.gif
Em chưa nhìn sang bên phải nhà cụ, em có bảo em NM đưa chỗ danh sách bạn bè để em ép níc bạn bè vô cho cụ, hóa ra em NM đã ép cho cụ rồi, để đó khi nào rảnh em ép thêm mấy tay cua rơ thơ đất tổ vào cho cụ nhé Hi hi
Trả lờiXóaQúa đầy đủ và thắm thiết tình thi hữu. CẢM ơn XUÂN LAN NHIỀU NHIỀU
Xóahttp://otoxemay.asia/sites/default/files/anh-dong-dep.gif
Chúc anh ngày mới bình an...
Trả lờiXóaThấy NT qua chơi là vui rồi Chúc NTan vui nhé
Trả lờiXóahttp://otoxemay.asia/sites/default/files/anh-dong-dep-nhat.gif
Sang xem đã có hồi sau chưa đây hiiii...chúc anh luôn sức khỏe và tràn đầy niềm vui!
Trả lờiXóahttp://d.f5.photo.zdn.vn/upload/original/2011/03/02/16/23/1299057829247806410_574_574.jpg
Anh bận đi tham quan hội chợ bán chồng .Its hôm nữa em sẽ thấy chị miệng nhé
Xóahttp://static.flickr.com/50/131750553_6a8348e0fc.jpg
Sang thăm cụ nè đọc entry mà cứ hồi hợp mãi, sợ hết, mong cụ viết tiếp sơm nhé, chúc cụ an vui mãi.
Trả lờiXóaCảm ơn nhiều lắm và sẽ đáp ứng ngay bạn ạ ,chịu khó đợi ít hôm nữa nhé
Trả lờiXóahttp://giacngo.vn/userimages/1/2009/06/16/bohoa.jpg
Cửa hàng em luôn rộng mở anh có nhu cầu gì thì cứ qua tham gia nhé, chúc buổi tối vui vẻ!
Trả lờiXóahttp://enbien.com/club/image/advert10/cafe.jpg
Cảm ơn em đã quan tâm vì đang cơn khát . Tăng em một bé con mang về HK nuôi cho vui nghe
Trả lờiXóahttp://d2.violet.vn/uploads/resources/606/KHONGCHIUDAU.gif
Chào ông bạn già!
Trả lờiXóaNhà bên Hồng Kông đẹp như mơ
Sao lại về đây dựng cơ đồ
Đa đoan chi lắm cho thêm khổ
Một chốn đôi nơi kín được mô
.
Bác vẫn phát tiển đều ở hai QG đấy chứ.
Tôi cũng dự định sang đấy an dưỡng một thời gian đây.
Cảm ơn bạn đã đến chơi
Trả lờiXóaThăm nghèo hỏi khổ, mà tôi chặn lòng
Nào ai chẳng muốn thông dong
Nghiệp văn nó vậy, cực lòng cũng cam
Sẵn đây chúc bạn an khang
Năng lui năng tới xòm làng thêm vui
http://direct2.anhso.net/original/11/113736/1742011182132825.gif
Em chịu ko vào được nhà cụ, cụ còm riêng lại ở HK cho em nhé ! Lạ thiệt, ko hiểu sao em gái NM vào được hầy
Trả lờiXóaCuối tuần cà phê nhé cụ ơi ! (~_~)
http://lifeplusimage.com/media/_good_morning_051_gif_50deee66439a3.gif
Cảm ơn XL nhé
Trả lờiXóahttp://2.bp.blogspot.com/-rwIet_gbNoU/T93f0TerV5I/AAAAAAAAA8o/ktNk9BwRKOE/s1600/4a4338d0_4624c485_22ce09fc40978dbade67c88he0.gif
Tặng họ quà nhưng em ko có.ko chơi với anh nữa.ghét.
Trả lờiXóaĐáng ghét dể sợ Chiều ngay
Xóahttp://direct1.anhso.net/original/10/103577/174201211162719.gif
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóahttp://bestanimations.com/Humans/Kids/Kungfu-02-june.gif
Trả lờiXóahttp://bestanimations.com/Humans/Kids/Kid-01-june.gif
http://bestanimations.com/Humans/Kids/Kid-02-june.gif