CHIA TAY
MÙA HẠ
CHƯƠNG II
Lưư bút màu hồng của ngày xanh
Nét chữ trao nghiêng chẳng nên thành
Nhưng ai mang đến cho ta đó
Cả một trời mơ ngát lan xanh
CHƯƠNG II
NIỀM VUI MỎNG MANH
Ngày hôm nay nghĩ học
nên tôi dậy muộn . Trời mùa đông , đã hơn sáu giờ mà chỉ hơi mờ mờ sáng . Gió
bấc thồi nhẹ nhưng khô hanh lạnh buốt thấu xương . Ngoài đường phố, sáng
nay khác hẳn mọi ngày, người thưa thớt đi lại , vì hôm nay là ngày lễ Noel .
Các cơ quan và trường học đều nghĩ lễ, kết hợp với cái rét giữa mùa đông chí
nên ai cũng dậy muộn , trể nải .
Thường thường
những ngày chủ nhật hoặc nghĩ lễ như thế này gặp trời nắng hoặc ấm áp thì hai
anh em tôi và chú Thanh tranh thủ ra hồ cổng Nam mộ Đội Cung lấy rong về cho lợn ăn hoặc đi
xuống Bến Thủy mua vài bao mạt cưa về thổi. Dì tôi tuy già , khô gầy song còn
khỏe và siêng làm lụng , ít khi đau ốm . Ngoài việc nấu ăn chợ búa hai bữa cho
cả gia đình bảy tám miệng ăn Dì còn lo chăm chút hai đứa cháu nội tuổi mới một
, hai . Thế mà vẫn còn nuôi gà thả lợn để cuối năm có một cọc tiền
đỡ phần vất vả cho con cháu .
Được nghí học vả lại không phải làm gì tôi đến
nhà Huỳnh Liễu chơi cho khuây khỏa , hẹn nàng tối đến nhà thờ xem không khí
Noel cho biết .
Nhập học đến giờ đã sang học kỳ hai tôi chỉ
đến nhà Liễu có ba bốn lần với các lý do đại loại như trao đổi bài vở , đưa
Liễu tấm bản đồ nàng nhờ tôi vẽ hoặc đến nghe radio tin tức chống C.N.X.L ở
Liên Xô vào buổi tối thứ bảy hàng tuần , mặc dầu trước đó nàng đã có đôi lần
ngỏ ý mời tôi đến nhà chơi từ đầu năm học . Thực ra tôi đã để ý đến nàng ngay
những ngày đầu vào học , vì nàng có khuôn mặt hiền hậu dể thương .
Tuy không có làn da trắng mịn nõn nà , dáng đẹp mỹ miều đoan trang thục nữ như
Thanh Hà , song ngược lại , nàng có đôi lưỡng quyền đầy đặn và cao làm cho cặp
mắt có phần hơi chìm tăng thêm phần kín đáo thùy mị thân gái nữ nhi , cộng thêm
nước da trắng nhưng không sáng , thân hình nhỏ nhắn , " điệu gầy như trúc "
khiến cho ta có cảm giác nàng đẹp một cách dân dã , tự nhiên lạ thường .
Theo Thanh Hà kể cho tôi nghe nàng thuộc
diện con em miền Nam
tập kết quê ở Huế . Năm1954 theo cha ra miền Bắc . Mẹ đã qua đời ở quê
nhà khi Huỳnh Liễu tuối mới mười hai . Sở dĩ nàng học lại lớp mười là vì
năm ngoái nàng không thi tốt nghiệp được do cơn bệnh ập đến bất ngờ . Ngày vào
thi lại là ngày nàng đang nằm trong bệnh viện với cơn sốt liên miên .
Khi
tôi mới bước chân vào cổng mấy đứa em của nàng cùng cha khác mẹ đã reo ầm lên :
- Chị Liễu ơi mau
lên , anh Dũng đến rồi đây này.
Rồi nhanh nhẩu quay qua tôi kể lể như kể tội :
- Chị mới ngủ dậy thôi anh ơi , hồi đêm anh không xuống , chị la em đó
.
Những câu nói ngây thơ của mấy đứa em kiểu coi
mình như người trong nhà , người anh ruột thịt làm cho tôi chột dạ bở ngở vô
cùng . Đang định hỏi vì sao bị chị Liễu la thì đã nghe tiếng Liễu từ trong
buồng đi ra , ngăm nghe , mắng yêu mấy đứa em của mình :
- Này này , đừng có nói bậy nha . Anh đừng có nghe nó .
Cô em lớn phụng phịu :
- Th..ì , thì tối qua chị nhắc anh Dũng
sao không xuống chơi , e..m nói trời lạnh thế này anh Dũng xuống sao được . Chị
la em : “ Em biết gì mà nói , người ta có việc cần mới nhắc chớ bộ ” .
Nghe em nói như đi guốc vào trong bụng
mình lấy làm đỏ mặt nên đấu dịu , quay lại nhìn em nguýt lườm một cái thật dài
:
- Thôi ...đi vào mà quét dọn sau bếp cho chị .
Cuộc đôi co của
hai chị em khiến tôi ấm lòng nhưng đầy phân vân bối rối Tôi nói với
Liễu cho không khí ôn hòa trở lại :
- Có việc gì cần nói với mình phải không Liễu ?
Nàng kéo ghế trách dỗi :
- Thì anh
ngồi đi đã , ai lại đứng mãi như thế . Có chuyện cần người ta mới nhắc
chớ . Chuyên quan trọng lắm đó . Nhưng mà thôi , không nói nữa . Con quỷ
nó làm lộ chuyện mất rồi .
Chuyện gì mà quan trọng thế nhỉ - tôi suy nghĩ – riêng hay chung , dữ hay lành
. Trong lòng tự nhiên đâm ra bồn chồn lo lắng . Để cho nàng không làm khó
dể , tôi đành xoa dịu với nàng :
- Thì hôm qua mình cũng định xuống chơi
để bàn với Liễu một việc nhưng mình nghĩ ngày mai đi cũng được , vì nghĩ học mà
.
Câu
nói vô tình nhưng cũng làm cho đối phương sinh ra tò mò muốn biết , cuộc cờ như
lật ngữa bàn tay . Liễu trao cốc nước cho tôi rồi lại dịu giọng :
- Anh nói trước đi , chuyện gì đó anh ?
Được dịp tôi làm khó :
- Không , Liễu nói trước đi , Liễu mong mình tối qua kia mà .
Nàng kéo ghế ngồi đối diện , nhìn tôi như có
phần do dự , nữa như muốn nói , nữa như không muốn . Đoạn nàng không nhìn tôi
nữa mà đưa mắt ra sân nhìn vào không gian trầm ngâm im lặng , thoáng trên nét
mặt một nỗi buồn man mác ưu tư . Tôi nóng ruột khẻ nhắc :
- Sao vậy , nhìn nét mặt của Liễu mình đoán có gì hệ trọng có phải không ?
Nàng
vẫn nhìn ra khoảng sân trống vắng không có gì đáng phải nhìn ngoài mấy cây phi
lao cao vút đang rì rào , réo rắt bởi cơn gió lạnh mùa đông thổi mạnh . Im lặng
... Nặng nề im lặng mấy phút trôi qua . Bỗng nàng quay lại nhìn tôi hai mắt đăm
đắm :
- Có hai điều mà Liễu không muồn nói ,
nhưng vì mến anh , thương anh Liễu không thể dấu kín trong lòng như người ta
hay dấu vì sứ mệnh phải trung thành .
Tôi
lại càng khó hiểu , dục nàng :
- Thì
Liễu nói đi sao lại loanh quanh mãi thế . Có gì mà sứ mệnh và không sứ mệnh làm
mình khó hiểu quá đi thôi .
Nàng cúi mặt nhìn xuống bàn chậm rãi :
- Trong hai
điều thì điều thứ nhất là điều nguyên tắc chứ chẳng có gì sứ mệnh to lớn như
Liễu đã nói đâu . Còn điều thứ hai mới là điều đáng s..ợ. Sợ anh buồn nên không
muồn nói . Không phải cho anh mà ngay cả Liễu đây cũng buồn và tiếc cho anh
nhiều lắm .
Liễu dừng lại ngước mắt nhìn tôi như muốn
xem tôi có phản ứng gì không . Thấy tôi im lặng , nàng nói tiếp nhưng nhỏ hơn :
- Anh ạ ! chiều
qua trong cuộc họp chi đoàn có đưa anh ra xét duyệt đoàn viên đế chuẩn bị kết
nạp đoàn trong dịp chào mừng ngày Đảng ra đời sắp đến . Nói chung không có ai
phản ứng gì về tư cách đạo đức tác phong , kết quả học tập của anh nhất là tinh
thần trách nhiệm công tác tốt , hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc mà chi đoàn , lớp
giao phó . Chỉ có một vài cá nhân cho rằng anh thiếu chan hòa với bạn bè mà
thôi . Vấn đề này Liễu đã có ý kiến phân tích và được đa số đồng tình ủng hộ .
Tôi cười xòa rõ to :
- Hà
..hà.. Cảm ơn Liễu ,như vậy l..à là
mình được kết nạp vào đoàn chứ gì ?
Câu hỏi đột ngột , âm vang hơi lớn khiến
cho Liễu thay đổi sắc mặt mà nhìn tôi tỏ vẻ lo ngại pha chút sợ sệt . Nàng đã
hiểu hết ý câu nói của tôi không có gì là phấn khởi mà còn mang nặng hàm ý chua
chát là đằng khác . Nét mặt nàng sịu đi một cách thảm thương như tàu lá chuối
giữa nắng trưa hè . Ân hận cho câu nói bốp chát của mình , tôi nói tiếp để trấn
an lòng nàng:
- Liễu ạ ! Cho mình xin lỗi đã làm Liễu
buồn . Mình nói thật lòng đấy . Mình cảm ơn Liễu nhiều lắm . Thứ nhất là Liễu
đã bênh vực mình , mà đó là bênh vực đúng chẳng có thiên vị hoặc cảm tình cá
nhân nào hết . Vì làm người ai mà chẳng có nhược điểm này , khuyết điềm nọ , có
thể do hoàn cảnh cuộc sống , có thể do bẩm sinh , tố chất con người khi sinh ra
. Xét cho cùng , đánh gía một con người đâu có dể dàng gì . Phải xem
những khiềm khuyết đó nó có làm nguy hại đến công việc chung hay không ? Nhưng
mà Liễu ơi ! linh tính cũng như những trải nghiệm năm sáu năm về trước trong
nhà trường , trong cuộc sống đã cho mình biết vận mệnh và tương lai của mình
rồi . Mình không bao giờ thành công trong lĩnh vực chính trị và cũng không có
một nấc thang nào cho mình leo trèo và lên cao . Liễu cứ vui vẻ đi , đừng tiếc
nuối gì cho mình mà ảnh hưởng đến bước đường phấn đấu của bản thân . Sở dĩ mình
nói như vậy vì mình hiểu tấm lòng của Liễu . Nếu không hiểu thì làm sao mà mình
thân và mến Liễu được , mình lấy sự học của Liễu mà làm mốc phấn đấu cho mình
vươn lên đó thôi . Điều này hình như đã có một lần mình tâm sự với Liều .
Đến nỗi chuyện có một lần trong giờ học mình xuýt bị thầy cho điểm hai vì mãi
ngắm mái tóc dài đen mượt của Liễu chạy dài suốt sống lưng trên nền áo trắng mà
không chú ý nghe thầy giảng bài , mình cũng kể cho Liễu nghe đấy thôi . Qua đó
đủ để biết mình không mặc cảm , không tự ti . Nói cách khác là không sợ
xấu hổ .
Liễu rót
thêm cho tôi cốc nước :
- Anh uống đi cho ấm bụng . Nghe anh nói mà
trong lòng yên tâm trở lại . Liễu cứ sợ anh buồn . sợ anh cho Liễu bốc đồng đem
chuyện người khác để mà ... Tôi giơ tay khoát
không cho Liễu nói thêm :
- Thôi thôi, mình
không bao giờ nghĩ xấu như Liều nói đâu . Nếu vậy mình đâu còn là thằng
Dũng , đâu còn là bạn của H.L nữa . Ta xúy xóa mọi suy nghĩ không tốt cho
nhau . Phải coi đây là xuất phát từ lòng quý mến tôn trọng lẫn nhau Liễu nhé .
Thấy nét mặt của nàng
rạng rở hẳn lên tôi tiếp tục để cho nàng yên tâm không bận lòng lo ngại nữa :
- Như
vậy ta không nên bàn cải vấn đề này nữa . Liễu hãy đồng ý với Dũng câu tâm niệm
của mình : Dũng luôn tâm niệm rằng làm một thanh niên tốt còn hơn làm một đoàn
viên tồi . Nghe ra thì có vẻ như bất mãn , song thực hiện cho được thì không
phải dể . Cuộc sống muôn mặt , nhiều cặm bẩy khôn lường , ai đoán được chử ngờ
có phải không hả Liễu . Dũng đã từng vấp , và nếm trãi trong cuộc đời , cả
những năm học tập và tham gia hoạt động . Thôi nha , Liễu cười lên cho mình vui
nào .
Từ
nảy đến giờ nàng chỉ nghe tôi nói , lòng còn thẩn thờ bao nổi suy tư . Nghe tôi
nói “cười lên” nàng giật mình trở về thực tại , nhoẽn một nụ cười tươi như hoa
hồng nở buổi sớm mai , thốt lên như một con chiên ngoan đạo : Dạ !
Tôi uống
thêm một cốc nước do nàng trao rồi bất ngờ hỏi :
-
Thôi chết , mãi nói chuyện mà quên hỏi hai bác đi đâu , hôm nay là ngày lễ cơ
mà ?
- Dạ
Ba và Dì đi dự đám cưới con của người bạn ở tận Yên Thành kia, chắc sắp về rồi
đó.
Nói thêm vài chuyện vui
thấy đồng hồ điểm mười giờ , tôi đứng dậy bắt tay cáo từ ra về :
-
Thôi mình về Liễu nhé !
Nàng
đứng dậy tiển tôi ra tận cổng , bỗng nàng dừng lại níu lấy tay tôi :
- Sao khi nảy anh có chuyện gì định
nói với Liễu cơ mà ?
Một
tay nàng vẫn níu chặt tay tôi như đòi nợ , tay kia níu lấy áo day day thúc dục
:
- Nói
đi , không nói không về !
Tôi
ấp a ấp úng vì không muốn nói :
-
Th..i thì mình nói đó chỉ là ..
-
Không được , định ăn gian người ta à ?
Tôi đành chịu thua :
- Ờ ,
định hẹn Liễu tối nay Noel lên nhà thờ Cầu Rầm chơi cho biết đó mà .
- Có vậy mà cũng không chịu nói . Ờ tối nay Liễu đợi anh ở đây nhé .
Lúc
này nàng mới chịu buông tay tôi ra , đoạn kéo cổng và nhắc lại thật to :
- Tối
nhé , Liễu đợi anh đó .
Trên đường
về nhà gió bấc thổi hun hút , lòng tôi tràn đấy cảm xúc lộn xộn . Buồn vui và
cả hồ nghi lẩn lộn . Sự buồn về việc kết nạp đoàn thì đã quá bình thường , vì
đâu có phải lần này . Tôi biết sau tiếng nói “ nhưng ” của Liều đích thị là lý
lịch gia đình còn có lý do nào khâc . Xưa nay nó như số hiệu phạm nhân đeo
trước ngực để người ta chụp ảnh làm hồ sơ hoặc in vào áo phạm nhân đã thành
tù phạm để thay tên họ khi họ gọi . Nó như cái gông đeo đuổi mấy
năm nay làm cho tôi bao phen hụt hửng . Chịu bao nhiêu thiệt thòi , bao
đoạn trường chán ngán
khúc nôi . Vẫn biết đã thành thông lệ nhưng mà đến khi ai đó khơi lại
tránh sao khỏi nổi chặn lòng .
Còn niềm vui thì quá đổi mong manh . Thoạt tiên qua chuyện đôi co của hai chị em Liễu như một tia sáng hé lên , cảm nhận mình đã được Liễu dành cho mình một góc trong trái tim của nàng . Là một thanh niên được người con gái lưu tâm để ý, làm sao mà không rung động , bồi hồi xao
xuyến . Đó là tín hiệu tốt, song có được như ý hay không lại là
một chuyện còn dài .
Thoạt nhớ lại chuyện vợ chồng thầy giáo Đệ ở Đồng Hới là một chuyện tình
rạn nứt chân chim như mặt ruộng gặp nắng hạn mùa hè . Vì hai người hai thái cực
khác nhau . Một bên là giáo sư thời Pháp thuộc , đầy năng lực uyên bác . Một
bên là cán bộ nhà nước đảng viên trình độ văn hóa cấp một . Hai chính kiến ,
hai trình độ cộng thêm sự sĩ diện , sự an phận của mỗi người làm sao mà sống
chung êm thuận trong một gia đình . Cuối cùng họ cũng phải chia tay .
Đã về đến nhà mà
chưa hết phân tâm , tôi lấy nhật ký ra ghi . Đó là việc làm xưa nay vào những
khi thấy trong lòng bất an khó chịu :
25-12
- 1961
Liễu ơi ! Nói làm
sao đây cho Liễu hiểu . Đành phải tự dối lòng thôi . Yêu mà lại tìm cách tránh
xa thì đau khổ biết nhường nào . Yêu mà không dám thổ lộ , vì tất cả lý do
không đủ thuyết phục trái tim nồng hậu, tha thiết yêu người của Liễu , và
vô cùng sáng suốt nhạy cảm đạo đời , không dể gì đánh tan tư duy chửng chạc của
nàng được . Liệu ta có thể từ bỏ được không vì hồn ta cũng đang nặng lòng như
nàng kia mà ? Không , chỉ cho phép ta tối nay trong dịp Noel này nữa mà
thôi . Còn sau đó …. lạy chúa A men .
…. Sau lễ Noel
tôi về quê ăn tết và làm lý lịch , hồ sơ xin thi đại học .
Trỏ lại Vinh thì tự nhiên tôi bị bệnh .
Chân phải không nhắc nổi một bước . Từ giường đến bàn học phải lần từng bước
một , vịn cột mà đi . Đã hai ngày nghĩ học nhó bạn nhớ trường và lo lắng cho
ngày thi thử tháng sau . Không khéo phải đi bệnh viện mất thôi . Khi sáng
nghe thím Mai nói đang tìm mua thuốc tiêm cho Bác , không biết có lành
không .
Tôi gắng ăn vài bát cơm rồi đi nghĩ sớm .
Nằm đó , nhưng vẫn mở sách ra xem những bài hai ngày không đến lớp
. Gấp sách định nhắm mắt nhẩm lại bài lịch sử thì thoạt nhiên thấy Liễu và
Thanh Hà đứng ngay cạnh giường tôi nằm lúc nào không biết . Tôi lúng túng lồm
cồm ngồi dậy . Liễu giữ lấy vai tôi khẩn khoản :
-
Anh nằm đi đang mệt mà ! Đau ốm thì nghĩ cho chóng khỏe ,tranh thủ lắm thế ?
Tôi gở tay Liều ra chỉ vào góc giường
:
- Hà , Liễu ngồi tạm đây đi , mình không
sao đâu chỉ đau chân thôi mà , không hiểu bệnh gì mà lạ lùng thế không biết .
Chân phải không nhấc lên được , bước không nổi đau lắm .
Hà nói :
-
Chắc là đau khớp ít hôm là khỏi thôi anh ạ ! Thế anh đã tiêm thuốc gì chưa?
- Nghe thím Mai vợ thầy Tịnh nói đang tìm mua thuốc gì đó . Thím là
y tá cơ quan Lâm nghiệp nên mình không phải đi bệnh viện .
Liễu động viên tôi :
- Thế thì tiện quá , có thuốc kháng sinh cao, chỉ cần vài lọ
là khỏi thôi anh à .
- Hà
ơi ! Nhờ Hà mang khay nước trên bàn xuống đây cho mình với . Ta ngồi đây nói
chuyện , uống nước cũng được nhỉ .
Liễu nhanh tay hơn đứng dậy mang khay nước
đặt xuống giường vui vẻ nói :
- Thôi thì " tiền chủ hậu khách " xin mời anh uống trước
.
Tiếp
ly nước trên tay Liều tôi cười :
- " Tiền
khách hậu chủ " chứ . Ai lại thế , mời hai bạn cùng uống . Mấy hôm nay ở
lớp có gì vui không?
Lại chỉ có
Liễu chủ động :
- Bình thường thôi anh ạ – rồi quay sang Hà – Nghe đâu có phải năm
nay trường mình tổ chức diễn kịch phải không ?
Hà
nói nhỏ chỉ vừa đủ cho Liễu nghe :
-
Nghe đâu có , nhưng mà ..
Liễu
cố ý nói to cho tôi cùng nghe :
-
Theo Liều lớp mình diễn lại vở kịch : “ Cái máy chém ” là hay nhất . Năm ngoái
Liễu cũng được diện mời xem trong dịp dự Đ.H đoàn toàn thị xã .Vở kịch cảm động
lắm mà lại diễn hay nữa , như là diễn viên chuyên nghiệp đó .
Hà đưa mắt
lườm Liễu :
- Cậu quá
khen rồi đó .
Liều nói giọng như Huế :
Liều nói giọng như Huế :
- Sao lại quá kheng , có răng thì mình
noói rứa , có phải không anh Dũng hí ?
Tôi chỉ cười không trã lời , vì câu nói của
Liễu đối với tôi nó mang nhiều hàm ý khác . Chưa dừng lại ở đó Liễu nói tiếp :
- Mà các vai kịch khéo chọn nữa . Đỗ Đình
Minh vai to người khỏe dáng dấp như Từ Hải “ Vai ba thước rộng , người
mười thước cao ” . Đóng vai đại tá ngụy hợp ghê . Còn anh Dũng nhà báo đeo đôi
kính cận , bận com lê trắng , cổ mang cà vạt , y chang như nhà văn . Còn
Thanh Hà khỏi nói , dáng dấp nữ sinh lộng lẩy trong vai Diễm chịu nhiều đau khổ
, quá hợp với nét buồn khuê các , tuyệt vời . Hai anh chị thật là cân đôi
." Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười " không chê đâu được . Hà
đấm vào lưng Liễu một cái rừm , nàng vẫn chưa tha :
- Anh
Dũng không thấy hút thuốc sao anh lại diễn bộ tài thế . Chắc hôm đó mấy đốt
ngón tay của anh không khéo bị bỏng , Liễu thấy que diêm cháy tận ngón tay kia
mà .
Tôi cười :
- Thì cũng
phải chịu nóng , chịu nóng thật sự mới lột tả được nội tâm của nhân vật . Có
thế mới nói lên được sự quan tâm tận tình đối với nổi đau mất mát của người
tình . Mà lúc đó không hiểu tai sao mình lại có cử chỉ đột biến bất ngờ như vậy
. Mà cũng do Hà nữa , Hà thể hiện quá hay nên mình cũng hứng lên như thật .
Hà đỏ
mặt quay đi dấu diếm nỗi vui mừng khi Liều và tôi có lời khen ngợi . Còn Liễu
cũng thay đổi sắc mặt sau câu nói của tôi rồi đứng dậy nói :
- Thôi hai
đứa đến thăm anh một tý , còn về học bài nữa . Anh cố gắng thuốc men cho mau
bình phục nhé .
- Hà
xin chào anh . Chúc anh mau bình phục .
Tôi đưa tay
cho hai nàng bắt , vẻ ái ngại :
- Hai bạn về , xin lỗi vì không thể triễn chân hai bạn được , thông
cảm cho Dũng nhé .
- Không
có
chi , Hẹn ngày gặp lại !
Đợi hai
nàng đi xong tôi lại đặt mình xuống giường đưa mắt nhìn lên mái nhà mung lung
suy nghĩ . Tiếng con thạch sùng trên mái nứa kêu chét chét như ai đó gọi lên tiếc tiếc.. .
26-6-2012
Đúng là con thạch sùng đó kêu TIẾC TIẾC vì câu chuyện đang hay bỗng nhiên dừng lại...Hi hiiiii....Mattroi được bóc tem rồi nè !
Trả lờiXóaChào NTMT, Thế đó tình yêu học đường đến rất đẹp mà đi cũng quá dể dàng .Có mấy mối tình học trò thành công mà chỉ coi đó là bước dạo đầu của tuổi trẻ, Chính vì vậy mà để lại cho chúng ta bao nhớ nhung nuối tiếc ,nhất là khi hè đến phượng nở ve kêu ... Chúc NTMTan vui hp nhé. Anh tặng em tấm ảnh trường CHƠN PHƯỚC PHƯỢNG ĐỒNG HỚI trước đây tiền thân của trường ĐÀO DUY TỪ sau này
Trả lờiXóahttp://motgoctroi.com/StQHuong/NhungduaconTamToa_files/image004.jpg
NGƯỜI ĐẤT TỔ THÂN YÊU XIN CHÀO BẠN !
Trả lờiXóaXin chào bạn mới đất tổ PT. Hân hạnh được kết giao
Xóahttp://direct1.anhso.net/original/10/103305/23201293321471.gif
Em còm mấy tay cua rơ đất tổ vào nhà cụ rồi nha, cụ muốn vào nhà lão nào cứ nhìn bài dưới níc mà bấm nha, nhất cụ rồi đó, chúc tuần mới an lành nha cụ (~_~)
Trả lờiXóahttp://www.pictures16.com/p/good_afternoon/good_afternoon_042.gif
Vâng !đẹ nhất lão rồi đó .Kính lão đắc thọ mà hê hê eeeee
XóaIts hôm nữa ép cho cụ mấy tay cua ro nữa nghe ,rồi tết đến lão cho tuổi nghe chưa ha ha ha aaaaa
http://direct1.anhso.net/original/10/104759/532012114534666.gif
Đường dài nghĩ lại mà kinh
Trả lờiXóathì ra lắm kẻ đa tình đa đoan !
Ông thấy ko
XóaMối tình tay ba đã rõ ràng
Mà đâu có được bởi ngở ngàng
Cái tuổi học trò như thế đó
Nhưng rồi giữ trọn nghĩa đạo sinh
http://direct1.anhso.net/original/10/103305/2310201210220822.gif
Bây giờ tuổi đã xế chiều
Trả lờiXóaNgẫn ngơ nhớ lại tuổi yêu năm nào
Buâng khuâng dạ cứ nao nao
Bây giờ không biết em đà như răng...hehehe..
Anh còn mơ mộng quá chúc sức khỏe an lành!
Bây giờ tuy tuổi đã cao
XóaNhưng lòng vẫn cứ nao nao nhớ người
Cũng vì cái tính yêu đời
Một thời giăng mắc vận đời đó em
http://direct1.anhso.net/original/10/103305/1742012101459805.gif
Em có èn mới rồi nì
Trả lờiXóaEm cóp mấy tay cua rơ vào rồi
Cụ chỉ nhấn vào hiện ra thôi
Nhất cụ rồi nhé đừng có mà thở than
Trời nóng quá mời cụ ly sữa dâu (~_~)
http://pic100.picturetrail.com/VOL630/13252760/23910355/398867584.jpg
Đang cơn khát nước lắm mà
XóaNgười cho sữa đá thật là sướng ghê
Anh Tâm ngồi đó thấy chưa
Con gái xứ Quảng quá mê điểm này
http://direct1.anhso.net/original/19/191993/242013155019547.gif
KO BIẾT NÀNG LIỄU GIỜ THẾ NÀO NGỌC DŨNG UI
Trả lờiXóaBí mật đón xem kỳ sau sẽ rõ
Xóahttp://direct1.anhso.net/original/19/191993/242013155017998.gif
Tiếng con thạch sùng trên mái nứa kêu chét chét như ai đó gọi lên tiếc tiếc..
Trả lờiXóaTIẾC LẮM ... TIẾC LẮM THẾ MỚI ĐÚNG
ÔNG CŨNG ĐA... NHỈ
Anh là người thứ hai chú ý chi tiết này: TIẾC TIẾC và có phải tiếc ko đây nữa
Xóahttp://direct1.anhso.net/original/19/191993/242013155015359.gif
Thời xa ngái ân tình quay trở lại
Trả lờiXóaCào bới lòng đắp điếm cho tuổi già
NGày ấy vui trăm sự như vườn hoa
Cánh này tàn bông hoa kia hé nụ .
.
Mối tình xưa thủa học trò chẳng cũ
Vẫn đậm lòng dẫu đã biệt thời gian
Đời vênh nhịp với dặm dài bước ngàn
Thầm thầm nhớ u hoài tình xưa ấy ................
........
Hồi trẻ Huynh cũng ....loãng moạng đó nha .....
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaChắc đệ cũng thế chứ gì .So với trước thì bây giò gấp mấy lần vì đệ nói hể quen nhiều cô là loãng moạng cả mà.
Trả lờiXóaHuynh tặng đệ đây nha
http://direct1.anhso.net/original/19/191993/24201315508583.gif
Quả thực văn anh rất hay bởi tính chân thực, bởi dòng cảm xúc dồi dào. Nhưng hơn cả là cách nhận xét, miêu tả vẻ đẹp người con gái, cách lồng ngoại cảnh để thể hiện tâm cảnh...Kể chuyện mình mà tái hiện được cả cuộc sống và cách suy nghĩ ấu trĩ của một thời.
Trả lờiXóaAnh cần chú ý về lỗi chính tả (do phát âm lẫn lộn dấu hỏi và dấu ngã). Sẽ đón đọc tiếp phần tiếp theo để xem con thạch sùng nó "tiếc, tiếc" rồi như thế nào.
Cảm ơn em ,cô giáo dạy văn đã có nhận xét làm cho anh phấn chấn ,nếu như mình mà được đi tầp huấn viết văn thì ko đến nỗi đâu NT nhỉ hi hi iiiii. Kết quả cho được như vậy theo anh nghĩ vì đó là những suy nghĩ từ lòng mình mà có nói một cách khác khi viết anh đã rút hết từ trong ruột của anh đó NTạ. Cảm ơn em nhiều nhé .À lỗi chính tả thì thú thực lâu ngày hơn 50 năm quên hết em ạ .Đây là rút từ bản thảo còn bản in ra sách anh đã nhờ một bạn blog chỉnh sữa rồi em ạ .Thông cảm cho ông già thất thập cổ lai hy nhé
Trả lờiXóahttp://direct1.anhso.net/original/10/104759/532012114534666.gif
VỀ HỘI QUÂN Ở ĐẤT TỔ NHÉ
Trả lờiXóaMuốn đi thì cũng muốn đi
XóaĐường xa vạn dặm chân thì già nua
Thôi thì cảm tạ anh nghe
Có chi kể lại bạn bè cùng nghe
http://direct1.anhso.net/original/10/104759/532012114532618.gif
Đọc bài thấy eng nhà miềng cũng lãng mãn quá hè, thơ chuyện chi cũng dạt dào tình cảm, ghé thăm anh chúc anh sức khỏe vui vẻ!
Trả lờiXóaHề hề
XóaChuyện lòng ai chẳng dạt dào
Kể chi già trẽ tuổi nào cũng hay
Sinh ra trên cõi đời này
Văn hay chữ tốt là người có duyên ....hề hề eeee
http://direct1.anhso.net/original/10/103305/23201293321471.gif
Cụ ơi cụ vẩn còn xuân
Trả lờiXóaTuổi già cụ vẩn buâng khuâng nhớ người
Trách sao con trẻ còn tươi
Nói ra cụ chớ có cười con nghe.
Sang thăm và chúc an lành hạnh phúc cụ nhé.
Một thời ai cũng thế thôi
Trả lờiXóaNhớ mà kể lại chuyện đời hay chăng?
Kỷ niêm đẹp,tròn như trăng
Đán lưu đáng giữ đời càng yêu hơn
http://4.bp.blogspot.com/-FWgR1uD9UFQ/UByw75gh2iI/AAAAAAAAAi8/8GZ4M-7EFA4/s400/3045220i14uppmua3.gif
Một thời cứ mãi trong tim
Trả lờiXóaCơ hội thì cứ tuôn ra ào ào...! :))
răng mà cop hình không hiện rứa anh hè???
XóaKỷ thuật gia mà lại hỏi ông già
XóaÔng già lại biết hỏi ai bây giờ hê hê hê
http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/21.gif
http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/41.gif
em là ai chắc anh phải biết,cô giáo đã sửa lỗi chính tả cho rồi mà sao ko đăng bản đó nhỉ.
Trả lờiXóaHÌ HÌ III đang ở nhà em mà, ko có đây. Đăng đại mà em. vậy em gữi cho anh đi heeeee. Tặng cô bông hoa nhé
Trả lờiXóahttp://a8.vietbao.vn/images/vn888/hot/v2012/20120530-092811-2-145.gif
Em sang thăm và đọc nài mới ạ. Chúc anh tối ngủ ngon.
Trả lờiXóaCảm ơn Xa qua đọc bài .Chúc cô giáo nghĩ hè vui vẻ
Trả lờiXóahttp://i048.radikal.ru/0711/fa/19397271dfd9.gif