Do Xuân Sơn Hội viên Thi Đàn VN chuyển thể
từ văn xuôi tác phẩm cùng tên của Hồ Ngọc Dũng
Lý Hòa Bố Trạch Quảng Bình
Bước đường về - P2/2
Ngay đêm ấy ngọn nguồn tôi kể
Rằng ở nhà sự thể ngày đêm
Chị đi học dệt khó yên
Mỗi lần trấn áp bắt lên kêu về
Họ rình rập bốn bề nhà nữa 145
Rằng học hay giấu của mang đi
Đêm trăng bỗng sáng lạ kỳ
Tiếng ông mãnh hổ gầm gừ trên non
Trái tim nhỏ dập dồn ngã rẽ?
Sáng chị xin phép để về ngay 150
Chỉ lưu lại cố một ngày
Dự xong đám cưới việc này nghĩa ơn!
Vẫn còn nhớ sớm hôm về lại
Dọc đường đi cứ phải tránh luôn
Nửa đường thắc mắc nguồn cơn 155
Chỉ gom quần áo mà hơn trộm đồ
Một mình chị bước vô nhà trọ
Bỏ lại tôi đứng đó bơ vơ
(Nhiều điều khó hiểu bấy giờ)
Quay ra chị nói mình chờ ở đây 160
Một lát có người tay cầm gói
Lặng lẽ qua vứt vội bên đường
Tôi dần hiểu sự khác thường
Từ đây lại phải tránh đường né nhau
Tôi với chị trước sau nhiều thước 165
Mé vườn bờ ruộng bước về thôi
Sợ gì ư ? Chỉ sợ người
Sợ quen nhận mặt để rồi nhiêu khê
Tủi thân bám bước về níu chặt
Dọc đường đau quặn thắt trong tâm 170
Anh em ruột thịt tình thâm
Vì đâu mà phải âm thầm tránh xa
Các O- Mụ với cha thân thiết
Gặp cháu như không biết làm ngơ
Hỏi đâu để hiểu bây giờ… 175
Má con đùm bọc đợi chờ đổi thay…
Bây giờ viết nhớ ngày xưa ấy
Tràn yêu thương và dậy nỗi sầu
Biết rằng đời vốn muôn màu
Chỉ mong quên được khổ đau một thời 180
Chị ham học tâm người thiếu nữ
Ước mong sao có chữ ít nhiều
Làm cô tấm dệt đáng yêu
Vậy mà bắt phải bỏ điều ước mong
Chốn xưa gió núi bồng bềnh thổi 185
Phía Bồng Lai vời vợi sầu vương
Còn đâu đó dấu con đường
Một mình len lỏi đêm buông rừng chiều
Biển dào dạt bao điều muốn ngỏ
Nỗi niềm này trăng tỏ lòng tôi 190
Mong lần trở lại Bồng Lai
Đành nhờ hương vị mặn mòi biển thôi ..!
(Còn nữa)
Hai chị em Ngọc Dùng hiện nay
Lời thưa: Xuân Sơn xin phép các cô chú anh chị cho XS sử dụng những lời đồng cảm chia sẻ để ghép thành bài đăng...Bắt đầu từ P1 các bạn có thể xem lại những vần thơ đồng cảm sẻ chia của mình. Những đồng cảm của các bạn mà XS đã tập hợp lại thành 1 bài thơ được entri tại chương đó, ngay tại phần phản hồi các bạn ạ . Xin chân thành cảm ơn các thi hữu !
THỜI NÀY TRÊN LÀ TRỜI DƯỚI LÀ ĐỘI CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT PHẢI KHÔNG HUYNH
Trả lờiXóaHổng phải trên là trời dưới là đội cải cách đâu nha. Ở quê Song Thu người ta còn lưu truyền câu nói đến tận bây giờ là: " NHẤT ĐỘI NHÌ GIỜI" đấy ạ
XóaDưới con mắt của bọn " đội" ấy làm gì còn có trời cao đất dày nữa. Vì thế chúng mới bồi dưỡng đấu tố, ép đấu tố, thậm chí bắt cả con tố cha, vợ tố chồng. Thật chẳng còn chút luân thường đạo lý nào nữa.
ST ngày đó còn bé xíu đã phải đội bát đi xin cơm, cô ruột mình muốn cho cháu mà chẳng biết làm sao đành vào xỉa xói vào mặt mẹ mình nói là ăn không ăn hỏng ruộng của cô ở chỗ này chỗ kia rồi ra ám hiệu sao đó mà mẹ mình hiểu ra rồi đi tới chỗ đó moi về đấu gạo gói trong túi.
Còn nhiều chuyện cơ khổ lắm kể sao cho xiết.
Em sang thăm và chia sẻ với anh đây anh Ngọc Dũng ơi! Mọi sự cũng đã qua rồi mà chẳng thể nào quên được đúng không anh?
Em sang thăm anh, tình cờ được đọc com của chị ST ! Một cảm xúc rưng rưng đắng nghẹn dâng trào! Thật xót xa cho cái thời đau khổ của các anh chị. Xin được thành tâm chia sẻ những tổn thương quá khứ cùng các anh chị! Cho dù mọi chuyện đã qua nhưng vết thương quả là quá sâu, không dễ gì nguôi ngoai!
XóaKính chúc các anh chị dồi dào sức khỏe và an vui!
Những vần thơ Đồng Cảm sẻ chia Phần 2 Đường về
XóaCảm ơn bạn Đức Tâm nhiều nhé
Những nỗi niềm hồi bé chưa phai
Nhớ thôi để sống nên người
Cho con cháu biết đoạn đời gian lao
Đời anh viết… ngày nào em nhớ
Năm ấy gai mây họ kéo rào
Đèn ai nấy rạng khiếp sao
Nhìn theo của cải họ vào niêm phong
Bao năm tháng muốn không quên được
Giữa một dòng nước ngược bơi xuôi
Rồi ba bảy cũng một đời
..Tư về giấy Sửa... bằng lời vậy sao?
Ôi ngày ấy làm sao quên được
Phận dế giun theo nước chống chèo
Giấy về có được gì đâu
Mất nhà người chết nỗi sầu ai hay
Ôi lúc đó cuồng quay giông tố
Từ nông thôn thành thị như nhau
Những người trong cuộc khổ đau
Còn không thì cũng thi nhau tách rời
Xót xa cảnh lén gom quần áo
Gặp người thân phải giả ngó lơ
Thương ôi cám cảnh bơ vơ
Chuyện ngày xưa ấy bây giờ vẫn đau!
Đường về trước như sau mù mịt
Từ rừng sâu về tít biển khơi
Lối mòn bờ ruộng lõm lồi
Cúi đầu tránh né mọi người lạ thay
Mình không phải người ngay mới thế ?
Đi về làng như thể kẻ gian
Gặp người như sợ hổ vằn
Như chim sợ cú , khổ thân thế này ....?
Xin chia sẻ cùng anh thuở ấy
Chuyện cuộc đời dằng dặc đau thương
Qua cơn sóng gió vô thường
Ngày nay đoàn tụ quê hương sum vầy....
sông có khúc con người có lúc
có mấy ai hạnh phúc một lèo
có qua mấy cảnh gieo neo
mới hay vất vả khổ nghèo đắng cay
Sông có khúc người đời có lúc
Ai sang giàu chẳng có khổ đôi lần
Âu là số mệnh định phần
Qua cơn bỉ cực đến phần thái lai
Nhớ lại cảnh âm u ngày ấy
Lại giật mình thon thót tim đau
Nhớp nhơ truyền đến mai sau
Nhất trời, nhì đội thảm sầu thê lương.
Sửa sai thì có sữa sai
Chẳng qua cái tiếng bên ngoài mà thôi
Lý lịch dai dẳng cả đời
Con giun con dế kêu trời được sao
Làm oan sai rồi sửa sai
Vẫn con người đó nào ai đâu mà
Thôi thì thời thế đã qua
Bây giờ được thế này là vinh quang
Những vần thơ cảm thông chia sẻ phần 2- Đường về
XóaTác giả Hải Thăng, Quỳnh Lý Đức, Ngọc Nga Lê,Hạt Cát,Tâm Đức, Trần Minh Lê, Hồ Ngọc Dũng
ĐỆ CŨNG TỪNG CHỨNG KIẾN TẬN MẮT SỰ KIỆN NÀY . THẬT BUỒN HUYNH NHỈ
Trả lờiXóaXin cảm ơn bạn Đức Tâm nhé
XóaNhững nỗi niềm một thuở không phai
Nhớ thôi để sống nên người
Cho con cháu biết,những ngày gian lao
Anh làm em nhớ cái ngày
Trả lờiXóaSân nhà ai kéo gai mây mà rào
Bà già cả bước cao bước thấp
Của cải nhà họ bốc mang đi...
Rồi ba bảy cũng một khi
..Tư về giấy Sưa... còn gì nữa đâu!
Ôi ngày ấy làm sao quên được
XóaPhận dế giun máy sức chống chèo
Giấy về có được gì đâu
Nhà mất người chết nỗi sầu ai hay
Lúc đó HĐ còn nhỏ nên chẳng biết gì vả lại ở nội thành nên mù tịt, sau này mới nghe kể.Họ mạc không dính thời đó....
Trả lờiXóaÔi lúc đó như giông như tố
XóaTừ nông thôn thành thị như nhau
Những người trong cuộc khổ đau
Còn không trong cuộc thi nhau tách rời
Chúc mừng cụ Cò bài thơ hay
Trả lờiXóaChúc cụ cuối tuần vui khỏe, bình yên tháng ngày (~_~)
http://d4.violet.vn/uploads/blogs/730254/mmm.gif
Thơ này tác giả Xuân Sơn
XóaCảm ơn em nhé cuối tuần an vui
Xót xa cảnh lén gom quần áo
Trả lờiXóaGặp người thân phải giả ngó lơ
Thương ôi thế sự sao tàn nhẫn
Chuyện ngày xưa cay đắng biết bao!
Em xin được chia sẻ cảm xúc cùng anh với những hồi ức đau thương của một thời quá khứ đẫm nước mắt! "Qua cơn bĩ cực tới hồi thái lai"! Bây giờ nhìn hình hai chị em bên nhau thật đầm ấm hạnh phúc, âu cũng là niềm vui và niềm tự hào với thử thách khắc nghiệt của cuộc đời!
http://www.phonglanviet.com.vn/Uploads/Image/SEO/hoa-tuoi-7.jpg
Kính chúc chị và anh luôn dồi dào sức khỏe và an lạc!
Đường về quê xa xăm mù mịt
XóaTừ rừng sâu về tít biển khơi
Lối mòn bờ ruộng lõm lồi
Cúi đầu tránh né mọi người lạ thay
Mình không phải người ngay mới thế ?
Đi về làng như thể kẻ gian
Gặp người như sợ hổ vằn
Như chim sợ cú , khổ thân thế này ....?
============
Cảm ơn em đã sẻ chia cùng anh chị những năm tháng chui rỉu
Xin chia sẻ cùng anh thuở ấy
Trả lờiXóaChuyện cuộc đời dằng dặc đau thương
Qua cơn sóng gió vô thường
Ngày nay đoàn tụ quê hương sum vầy....
Chúc anh an lành !
sông có khúc con người có lúc
Xóacó mấy ai hạnh phúc một lèo
có qua mấy cảnh gieo neo
mới hay vất vả khổ nghèo đắng cay
================
Xin cảm ơn Q Đ nhiều nhé
Hồi xưa thì ai cũng vậy bây giờ cơ chế mới thoáng dân giàu hơn..ghé thăm anh chúc anh luôn sức khỏe an lành!
Trả lờiXóaSông có khúc người đời có lúc
XóaAi sang giàu chẳng có khổ đôi lần
Âu là số mệnh định phần
Qua cơn bỉ cực đến phần thái lai
=================
Cảm ơn em đã chia sẻ cùng anh
Chào Ngọc Dũng!
Trả lờiXóaNhớ lại cảnh âm u ngày ấy
Lại giật mình thon thót tim đau
Nhớp nhơ truyền đến mai sau
Nhất trời, nhì đội thảm sầu thê lương.
Ôi! Thương thay một chặng đường
Oan sai ............................
Sửa sai thì có sữa sai
XóaChẳng qua cái tiếng bên ngoài mà thôi
Lý lịch dai dẳng cả đời
Con giun con dế kêu trời được sao
Làm oan sai rồi sửa sai
XóaVẫn con người đó nào ai đâu mà
Thôi thì thời thế đã qua
Bây giờ được thế này là vinh quang
Chúc anh vui nhé.
Em sang thăm anh
Trả lờiXóađược đọc bài thơ và hiểu thêm cuộc đời của các anh các chị, của cha mẹ đi trước...
Chúc anh sẽ luôn có cuộc sống tươi đẹp hơn trong hiện tại và tương lai anh nhé
Đi đâu ba bốn hôm rày
XóaSang nhà chẳng thấy chẳng hay bận gì
Về rồi vội vả chay đi
Chúc anh vui khỏe có gì vui hơn
======
Anh cảm ơn em ,chúc em những ngày nghĩ lễ an vui nhé
Em cũng có nghe mẹ em kể chuyện thời cải cách ruộng đất,gia đình bà dì chị ruột mẹ em bị quy sai là địa chủ, bị đấu tố khổ sở vô cùng. Một thời ấu trĩ để lại nỗi đau không bao giờ nguôi anh nhỉ !
Trả lờiXóaNữ thần cả tháng đi mô
XóaHôm nay mới ló nắng to thế này
Đời là vậy đó em ơi
Có gặp mới biết nỗi này lao đao
=====
Cảm ơn nữ thần nhé
Bởi "nhất Đội, nhì trời" thời ấy
Trả lờiXóaGây bao điều càn quấy tang thương
Vợ đấu chồng, bố từ con
Không theo Đội sẽ ăn đòn khảo tra.
Bao người chết oan gia tức tưởi
Nghĩa tình luôn bại hoại còn đâu
Một thời cải cách thương đau
Vết thương nhức nhối hằn sâu suốt đời!...
Ở Nghệ An cải cách ruộng đất vào năm 1956, sau vụ cải cách giết oan địa chủ yêu nước Nguyễn Thị Năm ở Thái Nguyên 3 năm. Lúc đó tôi lên 6 tuổi, có ông ngoại là lý trưởng yêu nước cũng bị nhận án oan xử tử hình. Tôi cùng bọn trẻ trong xóm và người dân phải chạy theo và xỉa tay vào mặt ông ngoại mình mà hét lên theo lệnh Đội: "Đã đảo địa chủ gian ác". Sau này tuy được gọi là cái sửa sai nhưng lý lịch của chúng tôi đen ngòm vì bị ghi là con cháu địa chủ. Bây giờ mỗi lần nghĩ đến ông ngoại mình và cái thời dden tối ấy là tôi lại khóc ròng vì đau xót quá!...
Cùng cảnh ngộ mới hay nông nỗi
XóaCó qua sông mới rõ nông sâu
Anh em mình cũng cảnh sâu
Chia bùi sẻ ngọt nặng sâu ân tình
============
Chúc đệ an lành sk nhé