THƠ HÀN MẶC TỬ VÀ TRĂNG
Mặc Tử thuở xưa có Mộng Cầm
Cuối đời trọng bệnh vẫn kề chăm
Hồn thơ mãi miết cùng trăng gió
Cùi hủi nào đâu có ngại ngần !?
Trăng Hàn Mặc Tử thật yêu đời
Cành liễu đong đưa vẫn lã lơi
Bờ cát mênh mông đầy ảo ảnh
Biển xanh dậy sóng vẫn rong chơi
Rồi một ngày kia thật não nùng
Trăng rơi xuống biển vỡ rưng rưng
Hồn Hàn Mặc Tử cùng ch\ìm lắng
Để lại cho đời thơ và trăngH
HND
Một thủa thi thơ lồng chén Nguyệt
Trả lờiXóaMặc tử yêu đời gió xôn xao
Vẫn đó hồn thơ cùng thi nữ
Trời xanh chứng giám trăng trên cao
thơ hay quá
XóaĐã vào nghiệp viết phải làm thơ
Trả lờiXóaTrăng hỡi trăng ơi trăng có chờ
Mặc Tử bao năm về thiên cổ
Còn ta và bạn với trăng mơ
cháu ghé thăm và chúc chú mãi khỏe mạnh và luôn có nhièu niềm vui trong cuộc sống.
Trả lờiXóahttp://bloggermeocon.blogspot.com/2018/07/chuyen-i-ao-binh-ba.html
http://oi46.tinypic.com/1qlg07.jpg
Cảm ơn mèo con đến thăm nhà
XóaMang cả niềm vui đến tuổi già hnChúc cháu mạnh khỏe nhé