SONG HỮU HÒA THƠ
Lời thưa : :
Vào một buổi chiều sẩm tối sau cơn mưa, nữ sĩ Diệu Sinh Hạt Cát ra đồng dạo cảnh. Cảm lòng trước cảnh hoang vắng cô liêu, nữ sĩ thốt lên mấy vần thơ tự sự: Ngoái lại
Ngoái nhìn, nhưng chẳng thấy gì
Chỉ lờ mờ vệt xám chì quệt ngang.
Thôi tiếc thương, hết ngỡ ngàng
Sạch sành sanh chút muộn màng cũ xưa.
Gió táp xơ lá ngọn dừa
Cỏ bờ ao dạt nước mưa cuối dòng.
Bù nhìn nghiêng ngả giữa đồng
Lấy đâu gió lộng mà mong phất cờ?!
Mõ cầm canh điểm từng giờ
Tiếng khàn đêm.Muội đèn mờ bóng sương.
Hoang vu đền miếu ven đường
Liêu xiêu sót mấy chân hương mái ngoài.
..Ngoái nhìn.Chả thấy bóng người
HCDS
Cũng vừa lúc đó Ngọc Dũng tôi bước tới trộm nghe mà chặn lòng hoài cảm. Nghe như phảng phất hồn thơ nữ sĩ Đoàn Thị Điểm trong Chinh phụ ngâm của Đặng Trần Côn năm nào, liền nẩy ra ý định họa thơ cùng Diệu Sinh bằng cách biến thể. Bài thơ đó như vầy:
Thấy gì đâu, vệt xám quệt ngang
Hết thương, lại tiếc ngỡ ngàng
Sành sanh sạch hết muộn màng cũ xưa
Gió thổi táp, ngọn dừa xơ xác
Mưa dập vùi, cỏ lác trôi sông
Bù nhìn nghiêng ngả giữa đồn
Còn đâu gió lộng mà mong phất cờ
Mõ như dục, từng giờ thúc điểm
Muội đèn khuya, như liếm bóng sương
Hoang vu bóng miếu ven đường
Liêu xiêu sót lại chân hương mái ngoài
Ngoái càng quặn, không người vắng bóng
Loang loáng qua, mấy khóm hoa nhài
Dưới trăng thấy nhụy xạc xài
Hương đà phai nhạt như người quá xuân….
NDHL
Cả hai bài thơ Dũng Hồ đã lưu lại từ blog Yahoo năm 2012… không biết nữ sĩ còn nhớ không ?
Mong Bùi Trường thông cảm cho đường đột nhé
Thăm huynh -chúc huynh ngày chủ nhật an lành nhé
Trả lờiXóaCảm ơn đệ nhé bình an
XóaThêm một rằm nữa vu lan với đời.....
Chúc đệ cố gắng cùng với tôi
Để thêm ngày thấng cuôcj đời trần gian
thơ rất tuyệt vời
Trả lờiXóa