ĐỒNG CẢM
( Kính tặng anh Hồ Ngọc Dũng)
Anh bên em cho đến tận bây giờ
Đã trãi qua bao chặng đường gian khó
Có những lúc anh tưởng chừng gục ngã
Ngoi ngóp đi lên từ ngọn lửa gia đình
Mà sao đời bóng tối cứ quẩn quanh
Không thể hiểu , và làm gì để hiểu
Đêm sâu thẳm trăm điều anh luẩn quẩn
Nghĩ về em rối tóc bạc lưng còng
Thẩn thờ nhìn bèo dạt với mây trôi
Lòng chai sạn với mưa rơi, nắng chát.
Có phải chăng những cung bậc cuộc sống
Lệch pha nhau nên chẳng thể giao thoa
Anh run rẩy đưa bút nghiên nguyệch ngoạc
Em ẩm ờ thơ thẩn chốn tình tang
Thôi đã vậy và đời cũng chỉ vậy
Chút thi văn làm bạn buổi xế chiều
Tình quê hương , bè bạn còn bấy nhiêu
Nâng nhịp bước chút tháng ngày cạn kiệt.
Vẫn còn đây, tình yêu thương tha thiết
Con cháu xum vây ríu rít bên nhau
Vầng trăng khuyết đủ soi sáng con đường
Anh cứ bước đến tận cùng thương mến.
NN-NT. 11/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Hình ảnh : Copy link hình và dán trực tiếp vào comment mà không cần dùng thẻ
LƯU Ý :Định dạng đuôi ảnh hỗ trợ ['JPG','GIF','PNG','BMP']