13:40 10 thg 4 2012Công khai28 Lượt xem2
ĐỒNG HỚI NGÀY ẤY *
Tôi lại về thăm Đồng Hới
Tìm gặp lại người nhưng chẳng thấy người đâu
Tôi bâng khuâng trong dạ âu sầu
Tôi phải đi tìm người trong tưởng nhớ
Qua ngổn ngang tôi tìm phố nhỏ
Nơi tháng ngày lưu học thời trai
Nhớ đêm đông tôi mãi miết học bài
Lòng lâng lẻo khi nghe tiếng ai rao mì nóng
Qua ngổn ngang lòng tôi xúc động
Đến nơi đây mảnh đất trường xưa
Chẳng còn chi một gốc phượng cây dừa
Tôi vẫn nhớ bạn bè xưa cũ
Qua ngổn ngang những con đường to nhỏ
Tôi tìm ra đường Lâm Uý thân thương
Vẫn nhớ nghe tiếng guốc gõ trên đường
Của ai đó theo chiều dạo phố
Qua ngổn ngang những phố nhà nát đổ
Tôi bùi ngùi mắt ứa lệ cay cay
Khóm trúc đào xưa hãy còn đây
Sao vắng bóng bạn tình đứng đợi
Qua ngổn ngang tôi đi về thành cổ
Văn hiến Lũy Thầy còn chẳng là bao
Bốn cổng thành in dấu hố bom sâu
Mặt hồ lặng sen tàn rêu phủ
Thế là hết Đồng Hới ơi thương nhớ
Phố nhỏ êm đềm Người đã đi xa
Qua ngổn ngang lòng ta vẫn là ta
Hoàng hôn xuống tím chiều da diết
Đồng hới ơi lòng ta tha thiết
Mong một ngày Người sẽ trở về đây
Người mang theo những hàng phượng đỏ tươi
Cả đàn ve dạo nhạc hè êm ả
Người mang về những tòa nhà ngói đỏ
Đẹp cữa ô khi phố đã lên đèn
Người hồng lên những buổi sáng bình minh
Như cô gái má hây hây đỏ
Và lúc đó Đồng Hới ơi ! Người đẹp quá
Trông đàng hoàng to đẹp hơn thêm
Mong tuối đời ta được nhân lên
Để cùng Người trọn tình mãi mãi
26-3-1980
ND
* Đồng Hới những năm sau chiến tranh
nhập tỉnh B.T.T.
Báo cáo vi phạm
Lời bình (2)
Nguồn trích (0)
Đường dẫn cố định
RSS bình luận
Vui ḷng đăng nhập để nhận xét
Ngocdunglyhoa
11:09 11 thg 4 2012
Đâu có cất đấu,phần hồi ký nói về Đ.H.nên mới cho ra bài thơ này .chỉ là thơ binh thường nhưng xử dụng điệp từ để thể hiện sự nhớ và tiếc nuối đó thôi. Cảm ơn cháu nhận xét đúng tâm trạng của cậu
Bình luận rác