HTML/JavaScript



NgocDungLyhoa chân thành cảm ơn các bạn ghé thăm

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

DU LỊCH: MỜI BẠN VỀ THĂM QUÊ TÔI

MỜI BẠN VỀ THĂM
QUÊ HƯƠNG TÔI

Lẽ ra kỳ này theo kế hoạch thì ND dẫn các bạn về thăm quê hương cho biết, thay vì du khách blog Nam Chung có hỏi một câu vô cùng hóc búa, mà tôi đoán chắc các bạn cũng có những phân vân như vậy, nên tôi tạm hoãn dẫn các bạn về quê, mà cần phải lưu lại trên mãnh đất Đá Nhảy để trã lời câu hỏi đó.
Blog NC hỏi:
Đá cũng biết NHẢY còn người thì sao hở cụ NGỌC DŨNG ?
Vâng xin thưa quý vị: Tất nhiên là đá không bao giờ biết nhảy, chỉ có khi nào sức con người tác động vào hoặc thiên nhiên nắng, mưa mới làm cho đá thay hình đổi dạng và xê dịch di chuyển.
Như chúng ta đã biết, rất nhiều địa danh thắng cảnh được đặt tên mang theo truyền thuyết của một câu chuyện như nàng TôThị ở Đồng Đăng Kỳ Lừa, hòn Vọng Phu ở Tuy Hoà. Hình dáng như hòn Trống Mái ở Đồ Sơn, hòn Chồng ở Nha Trang, Hòn Chén ở Huế chẳng hạn và v.v.

Còn ở Đá Nhảy thì sao? ND không dám trả lời, vì ngay ở Lý Hoà từ trước tới nay chưa có câu trã lời nào xác đáng, chỉ dựa vào suy tưởng mà thôi. Tuy nhiên thưa quý vị, sau hai từ Đá Nhảy đã để lại cho địa danh này nhiều bài thơ hay, một vế đối tuyệt vời đầy thách thức mà nhiều cụ đồ nho thời trước đến các nhà khảo cứu phân tích phê bình văn học thời nay cũng phải tấm tắc khen ngợi, bởi cái hay, cái tinh tuý của ai đó trong lớp người đ i trước để lại.






Để hình dung đá có nhảy không tôi xin đưa ra hai bài thơ cảm tác về cảnh đẹp Đá Nhảy để các bạn suy ngẫm và kết luận. Đó là bài ĐÁ NHẢY thứ 2 của chủ nhân Blog NgocDung :

Một dãy đá cao đèo nói đèo
Trông mà khúc khuỷu đá cheo leo
Ngàn cây vi vút hoa chen lá
Sóng vỗ mấy triều bọt với bèo
Thăm thẳm xa khơi thuyền thấp thoáng
Vẫy vùng vượt sóng nhịp tay chèo
Muôn dặm quan hà đây cửa ải
Phải nhảy cho qua khỏi phải trèo

Các bạn ạ, từ xa xưa nơi đây hoang vu lắm. Đá Nhảy đúng như một cữa ải ngăn cách sự lưu thông. Từ Bắc vào Nam hay từ Nam ra Bắc chỉ có một con đường độc đạo là cứ ven biển mà đi . Vào mùa hè nước rút thì không nói gì, chỉ cần theo đườg ven biển mà đi. Nhưng gặp mùa đông, sóng to gió lớn, thuỷ triều dâng trào, bãi đá như chìm dưới nước, muốn đi qua chỉ có một cách leo trèo ven sườn núi, hoặc nhảy qua những hòn đá liền nhau để vượt qua phía bên kia. Mà đi trên đá trơn trượt vì rong rêu đâu phải dễ, cho nên có khi cũng phải bò để khỏi bị sóng biển hất xuống nước . Với lập luận này không biết đã hợp lý hay chưa?



Đây là con đường độc đạo khi triều lớn
Còn đây bài thơ cũng mang tiêu đề Đá Nhảy của ông Hồ Đình Ty con em làng Lý Hoà xin mời các bạn đọc và tham khảo:


Đá chẳng nhảy đâu
Chỉ thấy đá ngồi
Sóng lô xô vô hồi vô tận
Trưa nắng đỏ lưng đồi hoa mận
Chiều ân tình tím ngắt hoàng hôn
Sóng biển lên cao, dập dờn làm cho ta có cảm giác như đá trồi lên trụt xuống, hay do con người đi qua phải vừa đi vừa nhảy, bước qua những tảng đá mà hình thành tên đặt cho vùng cảnh sắc kỳ thú ĐÁ NHẢY


CÂU ĐỐI VỀ ĐÁ NHẢY
Cũng xuất phát hai từ Đá Nhảy mà có một vế câu đối BÒ ĐI ĐÁ N HẢY. Với vế đối này các quý khách cũng thấy đólà một câu nói : Có con bò đi đến Đá Nhảy. Song về ngữ pháp thì đây là một câu tả cảnh toàn là các động từ: BÒ,ĐI,ĐÁ,NHẢY. Trong đó BÒ vừa là danh từ chỉ con bò, vừa là chỉ một động tác bằng chân, còn ĐÁ NHẢY vừa là danh từ chỉ địa danh nhưng cũng là hai động tác đá và nhảy. Rõ ràng là một vế đối đầy thách thức, vô cùng khó.

Có rất nhiều nhà nho sĩ có vế hai để đối lại ,nhưng không có vế nào hay và chuẩn hơn vế HÙM HÉT LA HÀ. Ở vế này nhìn chung là rất chuẩn bởi có con Hùm hét ở La Hà mà La Hà là tên của một làng cồn nổi trên dòng sông Gianh nay là xã Quảng Văn huyện Quangr Trạch, tỉnh Quảng Bình cách Đá Nhảy về phía Tây Bắc khoảng độ hơn 5km.

Ở vế hai cũng như vế một, toàn là động từ, danh từ chỉ con vật, chỉ địa danh. Và cũng rất đối ngẫu bởi một bên hành động bằng chân, một bên bắng miệng, cũng từ hai bộ phận của con người, mà hai bộ phận này không thể trách rời bởi dân gian đã có câu: Tay bo miệng lủm, đói đầu gối hay bò….

Tuy nhiên hay như vậy mà vẫn chưa được thoả mãn, bởi La Hà xưa nay không có Hùm vì làng ở giữa cồn nổi làm gì có Hùm ở mà gầm mà hét. Còn Đá Nhảy thì có bò đi ăn cỏ hàng ngày, rõ thật là rắc rối cho ban giám khảo chấm thi!

Chừng ấy cũng đủ biết Đá Nhảy đáng tự hào biết bao. Và ND không dám ba hoa thêm nữa theo kiểu múa rìu qua mắt thợ. Xin quý khách du lịch vui lòng thông cảm.




Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

DU LỊCH: MỜI BẠN ĐẾN THĂM QUÊ TÔI

MỜI CÁC BẠN

VỀ THĂM QUÊ TÔI

Kính mời các bạn về thăm Lý hoà quê hương tôi. Các bạn sẽ được Ngocdunglyhoa Blog hướng dẫn tham quan qua các trích đoạn: “Diễn ca Lý Hoà quê hương tôi ” và các bài thơ vịnh cảnh của chính chủ nhân blog, đồng thời kết hợp minh họa bằng hình ảnh,ngõ hầu như các bạn đang đi,đứng trên mảnh đất đầy kỳ thú của quê tôi vậy . Xin mời quý vị chúng ta bắt đầu:

Phần 1: Thắng cảnh thiên nhiên







Ven biển Quảng Bình miền Trung nước Việt
Có một làng quá thiệt đông vui
Bốn mùa cây cối xanh tươi
Có sông có biển có người sáng danh

Làng Lý Hoà địa linh nhân kiệt
Đất anh hùng đánh giặc trung kiên
Thời bình cho đến chiến tranh
Lao động sản xuất làm ăn vững vàng

Kìa giải đất cong cong uốn khúc
Ôm dòng sông tấp nập tàu thuyền
Nhà cao san sát nối liền
Đình soi bóng cả thế yên vững vàng







Kìa Đá Nhảy thuỷ sơn kỳ ngộ
Hòn Cổ Xôi, Tháp Bút chọc trời
Chập chùng đá mọc chơi vơi
Sóng xô chân đá xoá bờ cát bay





















































ĐÁ NHẢY

Đá Nhảy có tên tự thuở nào
Kỳ quan sơn thuỷ đẹp làm sao
Kìa hòn Núi Một soi gương nước
Nọ tháp Cổ Xôi đứng vút cao
Phong vũ ngàn năm khai hình thế
Sóng triều muôn thuở liếm trơn trao
Thuyền ai thấp thoáng ngoài khơi đó
Nhớ ghé vào đây viếng cảnh nào


Bãi Đá Giếng cát to không mịn
Miếu Phường Lồ không lớn mà thiêng
Đồn rằng miếu của người Trung
Sơ đồ cất dấu chôn trong miếu này







Tiếp Đá Bụt lô mhô chìm nổi
Nằm lộ thiên trên cát trắng phau
Để cho sóng liếm qua đầu
Phơi thân dưới nắng một màu trắng tinh














ĐÁ BỤT

Một dãy lô nhô hòn nối hòn
Trên bờ dưới nước đá vuông tròn
Thấp cao ẩn hiện nhờ triều vỗ
Trồi trụt nhấp nhô tại đất lòn
Khí phách mặc trầm do tạo hoá
Thần tiên Bụt hiện tại nhân tôn
Đến đây nghe nước lao xao vỗ
Tưởng Tấm ngày xưa khóc nỉ non

Đèo Lý Hoà quanh co uốn khúc
Có con đường quốc lộ đi qua
Ai vô làng Lý thì vô
Đường vô làng Lý sơ đồ như tranh


ĐÈO LÝ HÒA
Chẳng phải đèo Ngang chẳng Hải Vân
Mà đây sơn thuỷ cũng mây vần
Biển khơi thăm thẳm muôn gờn bạc
Lưng núi quanh quanh thông réo ngân
Thấp thoáng bên sông nhà ngói đỏ
Đường xa rộn rã tiếng xe gầm
Dừng chân du khách lòng lưu luyến
Mượn bút thi đề nặng ái nhân


KỲ SAU XEM TIẾP








Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

THƠ: RET NÀNG BÂN


RÉT NÀNG BÂN




Đêm qua mất ngủ mà vui
Hai đầu nỗi nhớ bùi ngùi tìm nhau
Hình như trời bắc nhịp cầu
Cho chàng gặp thiếp gối đầu lên tay
Tâm tình thủ thỉ gió mây
Khát khao mơ ước bấy nay bần thần
Nữa đêm gió rét Nàng Bân
Tự nhiên lùa đến họ ôm giấc nồng

 

Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

THƠ: TẮM ĐÊM

                TẮM ĐÊM
                                                                         

Em đi tắm biển cùng anh

Một đêm gió mát trăng thanh yên bình

Cùng nằm trên cát lặng thinh

Ngắm trăng nhìn biển hưởng làn gió khơi

Anh dắt em xuống tập bơi

Nước làm em ngợp ôm vai anh hoài

Sóng chao hết đứng lại ngồi

Em cười khanh khách vành môi chuyển màu

Bỗng đâu cơn sóng ập vào

Hai người ôm chặt bổ nhào lên nhau

Biển cười thành tiếng lao xao

Mây che, trăng thẹn, còn sao thẫn thờ!