HTML/JavaScript



NgocDungLyhoa chân thành cảm ơn các bạn ghé thăm

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

THƠ: DIỄN CA LÝ HÒA QUÊ MẸ TÔI ƠI !- P1

Lý Hòa - Hải Trạch - Bố Trạch - Quảng Bình
LÝ HÒA QUÊ MẸ TÔI ƠI
Thơ Ngọc Dũng- Ảnh netlyhoa
1
Quảng Bình biển miền Trung nước Việt
Có một làng quá thiệt đông vui
Bốn mùa cây cối xanh tươi
Có sông, có biển, có người sáng danh.

Đây Làng Lý  địa linh nhân kiệt - 5
Đất anh hùng đánh địch trung kiên
Thời bình cho đến chiến tranh
Lao động sản xuất làm ăn vững vàng

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

THƠ: NẾU LÚC NÀO ĐÓ

                           

                     Nếu Lúc Nào Đó
                        
                       Nếu lúc nào đó em tình cờ
Gặp anh trăng gió quá lẳng lơ
Em hãy nhìn anh mắt khẽ liếc
Để anh bỏ hết thói vu vơ.

Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

THƠ :TÌNH MƠ



TÌNH MƠ

Tôi viết bài thơ nhớ đến em
Ôi người con gái biết đầu tiên
Em đã làm tim tôi mở cửa
Làm hồn tôi thao thức bao đêm

Đồng Hới bấy giờ gái thiếu chi
Bao cô thiếu nữ tuổi xuân thì
Chỉ có mình em trong vòng ngắm
Chỉ có mình em anh thành si

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

THƠ GẶP LẠI NGƯỜI XƯA




GẶP LẠI NGƯỜI XƯA

Em về thăm anh lúc thu sang
Tay nắm chặt tay quá ngỡ ngàng
Tình chiều nắng nhạt còn vương lại
Ai biết hồn ai có xốn xang ?

Anh dẫn em đi một đoạn đường
Khập khểnh hai chân tựa tơ vương
Nhẹ nhàng em bão: "- Anh cẫn thận
Níu chặt vai em kẻo té đường "

Em nói về quê em không quên
Qua sông tìm lại bóng tình quân
Dẫu biết rằng anh không còn đó
Nhìn lại lối xưa cũng đỡ buồn

Anh chép bài thơ lúc gặp nhau
Kẻ xe người bộ chốn lưng đèo
Chôn chặt bấy lâu anh mới mở
Anh đọc em nghe khúc tình sầu

Ta lại gặp nhau tuổi đã vàng
Cùng nhau ôn chuyện dưới gốc bàng
Gió thu xào xạc rung cành lá
Cành lá rung rinh rụng lá vàng

Một đoạn đường thôi một đoạn thôi
Mà hồn thanh thản dạ đầy vơi
Duyên nợ không thành ta đành phận
Kết mối tâm giao đoạn cuối đời


Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

THƠ : CHO TA




CHO TA
Cho ta gặp được người xưa
Cho ta tìm lại bài thơ đầu đời
Những dòng mực tím bồi hồi
Những câu lục bát nặng lời thầm yêu
Thế rồi thuyền lỡ nhịp chèo
Trăng nghiêng, bóng xế, dạt bèo, mây trôi
Em mang câu lục đi rồi ?
Để anh câu bát chơi vơi giữa dòng
Trăng lên bàng bạc lạnh lùng
Sông Ngân một dãi mịt mùng xa xăm