VẦN PHƠ
Trà thanh thoảng gió với vần thơ
Nắng ấm dần lên khói thuốc mờ
Giấy trắng nằm chờ câu đối vịnh
Ngâm nga ý tuyệt…dệt vần .phơ….
Hiiiiiiiiiiiiiiiii
Ngoctuyencp
Ngồi buồn viết tạm mấy vần thơ
Gữi tới thi nhân dưới trăng mờ
Nguệc ngoạc dăm câu cho vợi nhớ
Kẻo lòng man mác cứ phất phơ
ngocdunglyhoa.
Một căn nhà nhỏ ấy là thơ
Trầm ngâm khói thuốc Sáng sương mờ
Ý vần chưa trọn tình trân trọng
Thoảng chút tơ trời gió phất phơ...
Ngoctuyen cp
Đã từng họa đối những ý thơ
Ngã nghiêng bên gối thuốc phả mờ
Rượu cạn lưng bầu còn nuối tiếc
Ý thơ sao cạn cứ phất phơ
ngocdunglyhoa
Tình bằng hữu ấy lắm ý thơ
Sao đành nói thế khiến duyên mờ
Rượu đời cứ nếm lòng chua xót
Bấy nhớ mong chờ cứ lơ phơ
Ngoctuyencp
============================================Ì
10 BAÌ THƠ NGÔNG
1-YÊU
Quê hương cách trở lắm thương yêu
Nhớ lắm buồn vương khóc những chiều
Ta đến bên đời ru mộng tưởng
Say tình nhân thế lắm liu chiu
2-RƯỢU
Hồn thơ một tối ghé qua nh
Rượu ấm lưng bầu bạn với ta
Ngắm nguyệt sương rơi mây g lãng
Bên trời mộng ảo cỏi ta bà
3-THƠ
Lẩn thẫn thơ sầu thế bảo la
Ngày đêm tưởng khỏi cần bà
Tranh lo gánh hết thôi đành chịu
Một thuở say đời mộng ngẫn ra
4-SAY
Quán rượu chiều nay nhộn nhịp ghê
Say tình chiến hữu chẳng cần về
Ly anh chén chú cùng nhau tụng
Bỏ hết bên đời mọi sự chê..
5-ĐỜI
Thảng thốt tình rơi tiếc lắm thay
Chia tay đau đớn chuyện phơi bày
Thương nhiều kỷ niệm hồn trăn trở
Chợt nghẹn chiều nay nổi đắng cay
6-HỌC
Thương thân trách phận bon chen nghèo
Học mãi lang thang cứ bám theo
Chữ tốt đem trao không ai nhận
Đời buồn lá chiết bắt leo trèo
7-BUỒN
Buồn vương khóe mắt sầu năm canh
Ngấn lệ rưng rơi chút phận dành
Tủi xót thân mình sao lận đận
Nuôi con mong mỏi chuyện công thành
8-MUA
Mua gì cũng phải chi bằng tiền
Vật giá leo cao lắm lúc điên
Mượn chát bán mua không kẽ giúp
Làm sao xoay trở ráng tròn niên
9-ĐỔI
Đêmay ngớ ngẩn nhìn vầng trăn
Gởi tặng thơ say đến nàng Hằng
Chén rượu nồng cay ta ấp ủ
Mền môi chát đắng ngắm người nhăn
10-TỈNH
Chiều nay tỉnh giấc ta tìm say
Đễ trốn niềm đau với đắng cay
Thức khóc năm canh ôm trắc trở
Rượu tràn ngất ngưỡng cứ vùi say
(Ngoctuyencp)
Y ĐỀ
1 -Còn gì đâu nữa để thương yêu
Ta đã chia tay một buổi chiều
Sóng gió tình đời ôi ảo tưởng
Tim vàng mỗi góc cảnh liu chiu
2-Đã mấy lâu rồi vợ vắng nhà
Mượn rượu giải sầu một mình ta
Ngẫm lại tình đời ôi bảng lảng
Làm sao nối lại với tính bà
3-Ta muốn hồn ta chốn bao la
Mất rồi duyên nợ với tình bà
Vì chưng không trẽ nên phải chịu
Duyên hờ đoạn cuối chứ thực ra
4-Chán lắm buồn thay chán chán ghê
Mượn rượu giải sầu chẳng muồn về
Quên đi quên hết bao lần tụng
Tụng có được chi chỉ có chê..
5-Đời chi mà cực cực lắm thay
Nhiêu việc lo xong lại cứ bày
Kinh tế hết lo lo cái chữ
thế rồi thi hỏng thật là cay
6-Học vấn như tôi cũng chịu nghèo
Học tài thi phận cũng phải theo
Vì chưng lý lịch không ai nhận
Bôn ba lắm việc cũng phải trèo
7-Ai ơi buồn lắm suốt năm canh
Của cải bao nhiêu đã cất dành
Bóng xế một mai vấp lận đận
Ai ngờ giông tố phá tanh bành
8-Đời đã sinh ra bạc với tiền
Mua đi bán lại,lại đảo điên
Cho vay nặng lãi không hề giúp
Lợi dụng bán mua phát hết niên
9-Ngồi buồn nhớ bạn ngắm vầng trăng
Đã mấy năm rồi vắng bóng Hằng
Nỗi nhớ bao lâu luôn ấp ủ
Giãi sầu mượn rượu họa lòng nhăn
10-Chiều nay chủ nhật em ngủ say
Anh đến thăm em ngậm đắng cay
Muốn họa thơ em lòng trắc trở
Phen này mượn rượu uống cho say
ngocdunglyhoa
================================================================================================================================================
GIAI THOẠI THI NHÂN
ngotuyencp
Hiii chủ nhật tươi hồng
ngocduhoa00:00 14 tháng 7, 2013
Chỉ họa bài 10 vì đúng tâm trạng của người đi thăm mà ko đc bạn tiếp vì bạn ngủ say
Chủ nhật chiều nay em ngủ say
Anh đến thăm em ngậm đắng cay
Ra về ngao ngán lòng trắc trở
Phen này quyết về cũng uống say
Xóa
Ngọc Tuyền hứa00:46 14 tháng 7, 2013
Đang tỉnh mà sao giống kẽ say
Nói chi bao ý ớt ngầm cay
Xưa nay không biết men với rượu
Dám nói với tui uống cho say....
ngocdunglyhoa02:40 14 tháng 7, 2013
Dám nói với tui uống cho say....
........
Nghe mà thân thiết lắm rồi đây
dám nói với tui uống cho say
thôi thì một ngày một bài anh họa hết
để xoa bao nỗi ngậm cay....hề ề
Trưa nay đọc TẮM SÔNG của Chú mới hay tâm hồn Chú vãn khỏe khoắn trẻ trung và lãng mạn đến không ngờ.Và quan trọng hơn TẮM SÔNG đã đề cao một quan điểm sống đúng với mọi thời đại : yêu hết mình , sống hết mình !
Không chịu bó mình trong căn phòng dưỡng bệnh oi bức giữa mùa hè ông già Ngọc Dũng ngoài 70 hóa thân thành một lãng tử đi ra bờ sông hóng mát và gặp ngay một trinh nữ ''tắm sông ''!Điều đáng nói ở đây là nàng cứ hồn nhiên tắm và chàng cứ hồn nhiên ngắm . Cả hai đang trải qua (như đang diễn ) một cảnh đời rất thật , tự nhiên , lồ lộ :
Mình trần da trắng như Bạch Tuyết
Tóc đen tha thướt chấm bờ mông
Cứ nhìn bồng đảo căng tròn trĩnh
Thật ra thì ở giữa đời thường chẳng có gái ngoan nào trần truồng tắm tiên giữa thanh thiên bạch nhật cho người khác nhìn. Vậy thì từ đâu mà Ngọc Dũng ông lại chộp được cảnh này và đưa vào thơ ? Câu trả lời là trinh nữ tắm sông thoát ra từ hồn ông vậy nên chi từ người cho (trinh nữ ) đến người nhận (tác giả ) đều trải lòng một cách tự nhiên , hết mình , không chỉ những gì nhìn thấy mà còn ''cảm'' được cả những sự thật bên trong :
Cứ nhìn bồng đảo căng tròn trĩnh
Phỏng đoán cô ta chửa có chồng
TẮM SÔNG thông qua việc mô tả một trinh nữ tắm tiên phải chăng để bày tỏ một quan điểm sống : sống hết mình , yêu hết mình , cho hết lòng và nhận cũng thật lòng !Các thi sĩ lớn một thời cũng đã từng đề cao quan điểm như tác giả TĂM SÔNG :
Không như chim nhỏ nằm trong tổ
Sưởi nắng vàng qua kẽ lá thưa
Anh muốn lòng em là biển cả
Tình anh chói lọi nắng ban trưa
(Xuân Diệu)
Xưa kia...trong '' Thiếu nữ ngủ ngày '' thi sĩ Hồ Xuân Hương đã ''chọc quê'' đám nam nhi quân tử khi họ chộp được cảnh '' thiếu nữ ngủ trưa quá giấc nồng '' để hớ hênh :
Đôi gò bồng đảo sương còn ngậm
Một lạch đào nguyên suối chữa thông
Nhưng ở đây thiếu nữ không ''cho'' mà do ''quá giấc nồng '' nên để lộ hàng , và đám quân tử kia cũng chỉ tranh thủ nhìn lén , chứ làm gì được như Ngọc Dũng bây giờ . được trinh nữ hồn nhiên ''cho'' và ông cũng thỏa lòng ''nhận ''
Sự luôn mở lòng mình ra vói cuộc đời và hồn nhiên đón nhận những gì mà cuộc đời (và sự đời) mang lại của tác giả TĂM SÔNG đã để lại trong tôi một tình cảm đặc biệt về ông trong suốt hơn ba chục năm về trước cho đến tận bây giờ.Sự trải lòng bất tận không chỉ trong TẮM SÔNG mà cả trong nhiều trang viết của ông vói một tâm hồn trong trẻo trẻ trung phải chăng đã giúp ông luôn đứng vững suốt hơn 70 năm đương dời lận đận
Lý hòa 20/7/2013
Trước hết anh xin chữa từ xưng hô lại một tý kẻo lâu nay anh em mình quen gọi chứ không phải anh trách em đâu nhé
Thú thực hôm nay anh đọc lời nhận xét của em mà lòng anh hồi tưởng lại thời đi học bởi sự nhận xét của em quá uyên thông lạ thường ,chỉ có thời kỳ đó trỡ về trước mới có văn phong nhận xét như vậy vã laị cũng từ đó mà anh tiếc thương cho số phận của hai anh em mình chịu quá nhiều thiệt thòi ,tài năng bị ruồng bỏ ,trí tuệ bị vùi dập lúc đang còn sung sức. Không thể nói hết đc cảm xúc lúc này em ạ. Nhiêm vụ của người có bài đc độc giả nhận xét là phải trã lời cho nên anh tạm viết như vậy ,còn sau này anh em ta sẽ tâm sự trao đổi nhiều .Chúc em an lành vui khỏe