HTML/JavaScript



NgocDungLyhoa chân thành cảm ơn các bạn ghé thăm

Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

VU LAN CẢM TÁC

Hình ảnh

VU LAN CẢM TÁC
Cảm kích linh hồn trải khắp nơi
Thu về rung động cả lòng người
Vu lan báo hiếu ơn Cha Mẹ
Tưởng nhớ tri ân những kiếp đời
Đẳng tử cô hồn không địa chí
Vong gia thất bổn lạch luồng khơi
Lá vàng gió thổi bay lả tả
Vọng tưởng hồn thiêng hãy nhận lời

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

BẾN BỜ SÔNG QUÊ - P3 / C2



BẾN BỜ SÔNG QUÊ - P3
C2 - Sợi Dây Trói Buộc Hay Là Số Phận

   Sau đêm diễn ngày 2 tháng 9, xã tổ chức tổng kết liên hoan, rút kinh nghiệm. Đội kịch học sinh cũng được mời tham dự. Đây cũng là hình thức động viên thông lệ sau một đêm diễn văn nghệ của xã nhà. Cũng chính trong buổi liên hoan này mà ông đội trưỡng phụ trách văn nghệ xã, ông bí thư xã đoàn có ý đề xuất, vận động tôi vào đội với tư cách chuyên sáng tác và đạo diễn cho anh chị em trong đội. Tôi suy nghĩ giây lál đứng dậy phân trần:

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

BÊN BỜ SÔNG QUÊ-Hồi Ký- Phần 3 - C1


BÊN BỜ SÔNG QUÊ-Hồi Ký- Phần 3
C/1- Nhịp Cầu Nối Những Bờ Vui

Đêm liên hoan chào mừng kỷ niệm quốc khánh mồng 2 tháng 9 được khép lại bằng vở kịch nói mang tên “Trung phong Vũ Hoàng” một cách tốt đẹp. Sau tiếng vỗ tay của khán giả, mọi người ra về nhưng cũng không ít người ở lại gặp tôi và các nam nữ “diễn viên” là con em học sinh trong làng mới học hết cấp hai để bắt tay, động viên khen ngợi.

Nếu chúng tôi là thành viên đội văn nghệ xã xua nay, thì niềm vui có lẽ nó đi theo chiều hướng khác, vui mà không sướng. Nhưng đây lại là đêm diễn chúng tôi kết hợp, đóng góp đột xuất với thành viên lạ hoắc, chưa từng xuất hiện trên sân khấu xã nhà. Cho nên tôi và các thành viên trong vở kịch, ngoài niềm vui chung còn có niềm vui riêng của tôi nữa. 
Nhất là tôi đã vắng bóng trong xã từ nhỏ cho đến đến giò, mà hầu như nhiều người không biết tôi là ai làm gì? Niềm vui được nhân lên gấp bội bởi thành công của những ngày tham gia đội kịch. Vừa chỉ đạo, đạo diễn và đóng vai chính nên tràn ngập niềm vui sung sướng không gì tả nổi.

Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015

BẾN BỜ SÔNG QUÊ - Hồi Ký P2



BÊN BỜ SÔNG QUÊ – P2 Dấu Xưa

Sáng sớm hôm sau, hai chị em và cháu Valia cùng đi thăm mộ. Khi đi qua chùa Vĩnh Phước làng tôi, thấy cảnh chùa tự nhiên chật hẹp. Vẫn khuôn viên củ, có cây bàng cổ thụ hai người ôm không xuể, sum suê cành lá, phủ mát mặt sân. Vẫn ngôi chùa Tổ bề thế năm gian mái ngói rêu phong, và ngôi chùa Thánh kế bên mà sao vẻ tỉnh mịch thâm nghiêm biến đi đâu mất, mà thay vào đó một ngôi nhà xưởng gì đó choán hết giữa sân, người đi kẻ lại tự nhiên cười nói ầm ĩ, đùa nghịch ra chừng thiếu sự trang nghiêm kính cẩn, tôi liền hỏi chị :