HTML/JavaScript



NgocDungLyhoa chân thành cảm ơn các bạn ghé thăm

Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015

BẾN BỜ SÔNG QUÊ - Hồi Ký P2



BÊN BỜ SÔNG QUÊ – P2 Dấu Xưa

Sáng sớm hôm sau, hai chị em và cháu Valia cùng đi thăm mộ. Khi đi qua chùa Vĩnh Phước làng tôi, thấy cảnh chùa tự nhiên chật hẹp. Vẫn khuôn viên củ, có cây bàng cổ thụ hai người ôm không xuể, sum suê cành lá, phủ mát mặt sân. Vẫn ngôi chùa Tổ bề thế năm gian mái ngói rêu phong, và ngôi chùa Thánh kế bên mà sao vẻ tỉnh mịch thâm nghiêm biến đi đâu mất, mà thay vào đó một ngôi nhà xưởng gì đó choán hết giữa sân, người đi kẻ lại tự nhiên cười nói ầm ĩ, đùa nghịch ra chừng thiếu sự trang nghiêm kính cẩn, tôi liền hỏi chị :- Chị ơi ! Nhà gì giữa sân chùa, mà toàn là phụ nữ con gái làm gì ở trong ấy thế chị ?
Chỉ tôi trã lời :
- Nhà xưởng dệt lưới của H.T.X.Minh Khai đó em ạ .Tôi thốt lên :
- Trời ơi ! Sao họ làm ở đây. Chổ này là nơi tín ngưỡng tâm linh cơ mà!
- Chị không biết nữa. Bây giờ có ai đi chùa lễ Phật nữa đâu. Ma chay đình đám bỏ hết cả rồi. Kệ họ, ta vào mộ đi em! Li-a, mẹ bồng khéo dẫm phải gai mận đó.
Tôi nghe chị, vội đưa tay bồng lấy cháu :
- Để em cõng cháu, ta đi đi chị.
Hai chị em đi một mạch lên mộ, trong lòng không sao hiểu nổi sự chuyện vừa rồi, liền trút nỗi thắc mắc với chị:
- Chị biết không ? Chùa Sư Nữ ngoài Vinh nhỏ hơn chùa làng mình nhiều, nhưng người ta tu bổ cúng dường trang nghiêm nề nếp lắm . Vào đó thanh tịnh vô cùng. Tuy có hòn non bộ sơn thủy cây cối giữa sân mà không hề thả cá vì trái đạo phóng sinh. Sư nữ trụ trì đi lại rất nhẹ nhàng khuôn phép, khách vãng lai thập phương không dám nói to, chỉ lấy mắt quan sát cảnh chùa, im lặng chăm chú nghe Sư Bà thuyết giảng. Có đâu như làng mình coi chùa chiền không ra gì cả, muốn làm gì thì làm. Tại sao sư trụ trì thầy Khiên cho họ làm thế nhỉ?
Chi tôi cắt lời :
- Chẳng riêng gì ở Vinh. Hồi chị học may ở Hà Nội nơi chùa Minh Nam Ô Chợ Dừa đó, họ coi chùa là nơi thánh thiện, trang nghiêm kính cẩn. Sư chùa ngoài việc tối tối hương khói chăm lo kinh kệ, họ còn lo làm hoa, làm hương bán cho thâp phương bá tánh, để có tiền tu bổ chùa chiền, sinh hoạt hàng ngày, giúp đỡ kẻ sa cơ lỡ vận. Bận như rứa mà sân chùa không bao giờ có lấy một lá khô, một mụn rác. Bếp núc sạch sẽ, gọn gàng không chê vào đâu được.
Hai chị em vừa đi vừa nói chuyện thì đến nơi phấn mộ. Đó là một đồi đất cao, cát trắng sạch sẽ không có một đám mận gai nào. Trên đỉnh có ngôi mộ cổ rêu phong loang lổ, tường xây đã có một đôi chổ rạn nứt, bởi nắng mưa, gió cát tạo thành. Theo như ông Nội nói là mộ của Tằng Tổ Khảo cách đây gần một trăm năm. Bên ngoài khuôn viên là ngôi mộ của Ba tôi. Má tôi đã thuê người rãi sỏi trên mộ, xếp đá bao quanh tạo thành khuôn viên vuông vắn. Cạnh mộ Ba, Má cũng không quên đắp cho mình một ngôi mộ giả để khi trăm tuổi về nằm bên chồng cho trọn tình phu thê. Đúng là con người có những cái lo xa sao mà thấm thúy, sâu sắc, nặng tình nặng nghĩa như vậy.
Đặt Valia ngồi xuống cát, tôi dặn cháu:
- Cháu ngồi đây chơi. Cậu thắp hương cúng Cố nhé.
Hai chị em cắm hương cúi đầu khấn lễ, trầm ngâm hồi tưởng lại hình bóng người Cha sinh thời còn sống và những gì Người đã gánh lấy nợ phong trần, những oan nghiệt đè lên số phận.


Sự im lặng trầm mặc của mạ và cậu làm cho Valia khó hiểu, nên một lát sau cháu cũng đến đứng bên tôi và mạ nó. Tôi kéo cháu vào trước bia mộ rồi bảo :


- Cháu chắp hai tay như Mạ lạy Cố nhé


Cháu làm theo cúi lạy như người lớn. Tôi mỉm cười, vì cháu không những biết nghe lời chỉ bảo, mà còn vì một lý do tế nhị khác, nên tôi nói nhỏ với chị :


- Đúng là ‘con ông không giống lông thì giống cánh’. Ông nội làm thầy cúng, làm sao mà cháu không biết lạy được ?
Chị tôi cũng cười. Cả ba đồng ngồi xuống dùng tay bốc cát phủ thêm trên phần mộ. Bao kỷ niệm về người cha hiển hiện ngay trước mặt ,lòng xót xa vô kể .Ước chi khi đó chính sách sữa sai về sớm thì đâu có cảnh hôm nay. Nghĩ mà thương cho ba phước phần ngắn ngủi, chết mọt cách oan uổng đau đớn, không gặp vợ ,gặp con trăng trối than thở được điều gì.
Mặt trời đã lên cao, nắng có phần gay gắt . Thấy cát dưới chân đã nóng, tôi đề nghị :
- Thôi ta về đi chị, kẽo cháu Valia khát nước đó.
Valia dỗi:
- Con không về, Mạ và Cậu đi hái mận cho con thôi.
- Thì trên đường về, Mạ hái cho con cũng được mà. 

 Nghe hai mạ con nói về mận tự nhiên tôi nhớ lại lúc còn nhỏ với những lần cùng bạn bè đi hái mận. Một việc làm trỡ thành một thú chơi mà không có đứa trẻ nào trong làng lớn lên không biết.
Mà cũng kỳ lạ, chỉ có duy nhất làng Lý Hòa có thứ quả và cây này mà thôi. Cũng bãi cát ven biển, cũng chịu nắng và gió biển như nhau, nhưng mà chẳng có nơi nào dọc biển miền Trung có loại cây tua tủa gai nhọn, lá nhỏ tròn như đồng xu, bò lan trên mặt cát khô chang, không mảy may có một chút hữu cơ nào hết. Mùa xuân nở hoa li ti màu đỏ tím. Hè về nắng gắt cho quả tròn hoặc hơi bầu dục to chừng độ bằng đốt ngón tay cái, chín màu vàng nhạt pha chút hồng đỏ tùy theo ánh nắng mặt trời xiên qua chiêu đốt.
Kẻ ở nhà đã đành. Người đi xa lâu ngày theo sự học, hoặc xa xứ làm ăn, mồi lần về quê ai cũng đi viếng mộ. Mỗi dịp như vậy không ai không đưa mắt soi mói vào những đám cây có gai nhọn nói trên, để mong cầu hái được một quả ăn cho thơm miệng, cho một lần nước miếng chảy ra. Để thưởng thức lại hương vị độc đáo của quê hương mà không nơi nào có được.
Còn số ở nhà có một lối ‘ăn mận’ thú vị nhất là khi hái được nhiều mận, liền bẻ một nhành cây, chọn những quả ngon chín đỏ hoặc bạc trắng găm vào gai cành mận tạo thành một nhành cây chi chít đầy quả trông rất đẹp mắt, đến mức bản thân rất thèm mà không dám ăn, chỉ thích để ‘chọc thèm’ người khác, hoặc để ngắm thành quả của mình tạo nên
Ôi nhớ lại mà tiếc cho mình đã đi qua tuổi thơ mau quá. Mà cũng vô cùng tự hào cho quê hương mình mấy trăm năm văn hiến, có nhiều công trình văn hóa tâm linh, có nhiều phong tục mang ý nghĩa nhân văn và những trò chơi dân gian đặc sắc.
Chuyện cây mận tuy rất bình thường như quả mận bình thường, hết sức dân dả nhưng vô cùng ý nghĩa. Nó cũng có thể coi như ‘chùm khế ngọt’ mà thi sĩ Đỗ Trung Quân đã viết, các nghệ sĩ đã ca mà người nghe, cả chúng ta đây nghe không hề biết chán.
ÔI cây mặn gai có sức sống phi thưòng,sống bò lan trên cát quanh năm nắng nóng gầy guộc ,gió vùi cát lấp mà vẫn ra hoa kết trái,quả ngọt đậm đá ,đáng để cho ta suy ngẫm

Tôi lại cắm cúi đi soi mói trong các lùm mận để mong tìm những quả mận chín hồng, trước hết để cho mình có cảm giác sống lại tuổi thơ, cho mình yêu quê hương hơn. Để thể hiện lòng yêu quê tha thiết đó, bằng cách phải tìm cho được nhiều quả mận, để sâu thành chùm tặng cháu Valia của tôi, để cháu sung sướng, gây cho cháu cảm nhận sự kiện hôm nay, để mai sau cháu lớn lên, cháu biết yêu quê hương, đất nước như mình.

Mận gai ở quê





                                                  

     











10 nhận xét:

  1. Sang thăm anh đọc hồi ký mà thấy buồn cho một thời đất nước.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dấu Xưa đã mấy chục năm
      Hôm nay nhắc lại gian nan mà buồn
      Sông Quê một thuở nghèo nàn
      Cò Vạc cũng khổ với cồn rêu xanh

      Xóa
  2. Những hồi ức thật đẹp mà cũng thấm buồn. Nhiều đoạn anh tả rất sống động và truyền cảm. Ví như đoạn tả về quả mận gai chẳng hạn. Ấn tượng lắm ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Dấu Xưa còn mận mời em
      Ngọt chua vẫn đậm tình thân mặn mà
      Một thời lặn ngụp bờ xa
      Cò anh vẫn giữ chân quê không mờ.
      Trách chi thời buổi bấy giờ
      Tâm linh cũng bỏ huồng chi chùa chiền.

      Xóa
  3. những cảnh đó còn tiếp tục mãi thôi. sang thăm và chúc anh nhiều sức khoẻ nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuyên đời còn mãi em ơi
      Để cho con cháu nhớ đời của cha
      Ta về ta tắm ao ta
      Dù trong dù đục ao nhà vân hơn.......em ạ

      Xóa
  4. Thăm anh và đọc tiếp hồi ký.Chạnh lòng nhớ quê,tang thương dâu bể cũng một thời như thế !
    Chúc anh thường an !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tang thương dù có qua đi
      Nhưng còn dâu bể vẫn lì như sên
      Cảm ơn bạn nhé Đức Quỳnh
      Lân trang hồi ký chia tình ngọt chua

      Xóa
  5. Thăm anh và tiếp tục đọc hồi ký thật chạnh lòng nhớ về que6 hương
    Chúc anh sức khỏe.Mến

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chạnh lòng một nỗi quê hương
      Sông sâu bến cạn lỡ đường phải qua
      Mong ngày mưa thuận gió hòa
      Thân cò lặn ngụp dặm dò bến sông

      Xóa

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Hình ảnh : Copy link hình và dán trực tiếp vào comment mà không cần dùng thẻ
LƯU Ý :Định dạng đuôi ảnh hỗ trợ ['JPG','GIF','PNG','BMP']