HTML/JavaScript



NgocDungLyhoa chân thành cảm ơn các bạn ghé thăm

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

BẾN BỜ SÔNG QUÊ - 5


Phần 5 – Danh Vọng Và Tình Yêu

Tắm rửa ăn vội mấy bát cơm, ngồi đợi Lệ Quy đi tập văn nghệ như thường lệ. Nhưng mỗi lúc một mất chẳng thấy nàng đâu.

Thường thì hôm nào cũng vậy, trước lúc đi đến hội trường y như rằng, với đủ lý do nàng ghé nhà tôi. Khi thì hỏi chương trình tập hôm nay, lúc thì mượn sổ bài hát để có lý do nấn ná chờ tôi cùng đi. Thế là hai đứa thành quen đến mức nẩy nở tính cảm mến nhau lúc nào không biết.

Trong lòng nôn nao khó tả, nàng bận gì chăng ? Hay là nàng đau ốm ? Quá lâu sợ anh chị em chờ đợi, tôi đành một mình đi thẳng tới địa điểm sinh hoạt.

Mới đến ngoài sân đã nghe ồn ào tiếng nói, vì đã ba hôm không sinh hoạt ai cũng một bầu tâm sự đợi đêm nay để xả láng, kể cho nhau nghe.

Ngay từ cửa bước vào tôi đã thấy Lệ Quy ngồi bên cạnh Thanh Luyến - người mới được phân công đóng vai Anh Hùng Liệt Sĩ Nguyễn Văn Trỗi - đang nói năng gì đó với nhau. Tôi đoán hai người chắc đang trao đổi vai kịch sắp tập, vì họ là cặp vợ chồng trên sân khấu qua vai diễn mà lị. Vì thế bao câu hỏi băn khoăn về nàng ban nãy hầu như đều tan biến hết, làm cho tôi yên tâm không chút ngờ vực nào cả.

Không yên tâm và tin tưởng sao được khi mà diễn viên dưới sự huấn luyện của mình biết tận dụng thời gian để nâng cao vai diễn, tạo điều kiện cho đạo diễn hoàn thành nhiệm vụ tốt đẹp đó thôi.

Thấy như đã đông đủ tôi liền tuyên bố:
- Giờ ta vào sinh hoạt các bạn nhé. Hôm nay ta chỉ ráp vai cho thuần thục . Các diễn viên chú ý đây là kịch thơ nên chúng ta thể hiện làm sao cho rõ rằng, có âm lượng theo ý nghĩa của câu thơ, cốt chuyện….

Buổi tập hôm nay có cái gì đó khang khác nhất là Lệ Quy, sắc thái buồn buồn khó hiểu, khiến cho tôi vài lần nhắc nhở uốn nắn động viên. Nhất là khi tan buổi tập, nàng nhanh chân lủi ra về trước làm tôi cũng phải sững sờ khó hiểu không kịp bước theo.

Một diễn viên nữ kéo tôi ra sân nói nhỏ:
- Anh Dũng ơi! Thu Tằm nói, anh đừng có buồn nhé! Lệ Quy nó yêu anh Thành Luyến rô ồ….i rồi.
Tôi ngạc nhiên, sợ mình nghe không rõ nên hỏi lại: :
- Sao ? Em nói lại anh nghe coi ?
Bích Tằm giật giật tay tôi nói rõ từng tiếng:
- Anh đi họp vắng ba hôm không hay biết đó thôi, chứ con Quy nó nhận lời yêu anh Thành Luyến mất rồi anh ạ.
- Vậy hả?. Đúng là hôm nay anh thấy có gì đó khang khác em ạ!.
- Vì sao mà Lệ Quy thay đổi một cách nhanh chóng thế nhỉ ?
Tôi đặt câu hỏi :
- Thu Tâm có biết lý do gì không ?
- Chiều qua đi làm nó kể với em là anh Luyến hẹn nó đi chơi …. Rô..ồi có no..ói
Tôi giục :
- Nói gì hả em ?
- Thì đặt vấn đề yêu đương với Quy đó. Rồi còn hứa sẽ bồi dưỡng cho Quy sớm được vào đoàn trong dịp đầu năm nay anh ạ !
- Chỉ có thế ? Cô ta đã nhận lời?
- Dạ
Trời như sập xuống dưới chân tôi. Tôi như người mất định hướng, bỗng nhiên tối sầm lại như hũ nút.

Lặng đi một hồi lâu, lấy lại bình tĩnh tôi nói với Thu Tằm một cách chua chát:
- Đúng rồi, chắc là nếu yêu anh thì không được xét kết nạp vào đoàn chứ gì ? Anh là con địa chủ mà em. Thanh Luyến là quân nhân phục viên, đảng viên quân đội lại là bí thư xã đoàn nữa. Tương lai tiền đồ rạng rỡ lắm mà em!….

Tôi không nói thêm gì nữa với Thu Tằm, im lặng cúi đầu lững thững bước đi vì không đủ sức ôn hòa để chào một tiếng với Thu Tằm cho phải lẽ.

Về đến nhà, tôi lăn ra nằm chẳng thiết buông màn. Không ngờ chỉ có vắng ba ngày không gặp nhau mà sự tình quay ngoắt 180 độ như vậy?. Đúng là: “Sông sâu biển thẳm dễ dò . Đố ai lấy thước mà đo lòng người” . Quả không sai một chút nào.

Tôi xưa nay chỉ nghĩ Lệ Quy là mẫu người thôn nữ thật thà chính thống. Nàng đã lọt vào tầm ngắm của tôi mấy tháng nay. Trời đất như đã phú cho tôi gặp được người yêu có một vẻ đẹp hết sức bình dị. Chiếc áo cánh cổ trái tim hình như sinh ra chỉ để dành cho riêng nàng bận là hợp nhất . Mái tóc mây, dài chấm mông, đen mượt thả suốt sống lưng là tôi ưa nhìn, làm con tim tôi mở cửa rộn ràng ao ước. Chả thế mà nhiều lần đi sóng đôi bên nhau để kiếm hay mượn vật dụng gì đó cho đêm diễn văn nghệ năm ngoái, tôi đã phải giả vờ đi chậm lại đằng sau để ngắm nhìn toàn bộ thân hình cân đối của nàng.

Tôi nhớ mãi có một đêm xem phim bãi, hai đứa xuýt lạc nhau khi vào cổng. Tôi tìm quanh trong bãi bơ phờ cả người mới thấy. Tội nghiệp cho nàng cũng vậy, cứ nhìn quanh nhìn quẩn tìm tôi. Đến vội bên nàng , tôi nói như phân trần âu yếm :
- Vì anh rớt dép bị đẩy lùi lại đằng sau nên không kịp theo em, Lệ Quy đợi có nóng ruột lắm không em ? Cũng may, chứ đông người xem như hôm nay lạc nhau là cái chắc em nhỉ?.

Sau vài câu trao đổi hai đứa tìm chỗ ngồi xem cho thuận lợi, tránh xa mọi người quen biết để dễ bề nói chuyện tâm tình. Nhất là bạn bè trong đội văn nghệ.

Phim chiếu được vài tập thì trời bỗng nhiên đổ mưa. Mọi người nhốn nháo bỏ chạy vào hiên nhà trường cấp 1 tránh mưa. Nàng vội kéo ni lon ra nói nhỏ, dịu dàng nhưng dứt khoát, ngắn gọn vì e lệ :
- Ch..e che ch..ung !

Nghe nàng nói vậy tôi cũng không ngần ngại cầm lấy ni lon. Tay phải cầm một góc, tay trái kéo góc kia qua vai nàng. Nói nhỏ :
- Xích lại đi em !
Nàng cũng không còn e lệ như trước mà ngoan ngoãn nhích lại sát bên tôi hơn.

Phải chăng đêm xem phim suýt lạc nhau là điềm báo của sự thay lòng đổi dạ hôm nay. Có thể lắm, tôi chỉ tiếc mục tiêu của mình tìm ra để trồng cây si không đúng chỗ, hợp với ý tưởng yêu đương thời hiện tại mà thôi.

Mình không thể trách được người ta. Đó là quyền lựa chọn chứ chưa có gì để ràng buộc và trách cứ được nhau. Nhất là chưa có một lời cầu hôn chính thức, đến cả mâm cau trầu dạm hỏi để rào dậu, ngăn sân như tục lệ xưa nay cũng chưa đặt, thì làm sao để bà con nội ngoại làng xóm biết mà vun đắp cho hai đứa.

Như con thuyền trên sông đang trôi êm đềm không gợn sóng, tưởng sẽ êm chèo mát mái cho đến tận bến bờ hạnh phúc tương lai. Nào ngờ một cơn gió chướng từ đâu ập tới, thúc mạnh làm cho con thuyền chao đảo quay ngược mà người cầm chèo không đủ sức bình sinh chống đỡ cho thuyền tiến tới.

Cũng có thể nàng đang còn non dạ thất thần hay vì tuổi đời chưa hề từng trái, nên nàng còn đắm chìm mơ mộng trong một danh lợi nào đó. Đức lang quân của nàng chắc phải là người cán bộ nhà nước kia, một chiến sĩ quân đội, hay cán bộ miền Nam tập kết nào đó, hoặc ít nhất là một danh tước chính trị, để còn có chỗ dựa cho mình tiến tới tương lai, sánh vai cùng chị em trong gia đình và xã hội theo trào lưu nhân sinh quan cuộc sống hiện nay.

Tin người yêu thay lòng đổi ý làm cho tôi suốt đêm không ngủ. Sáng dậy đến bữa ăn, má tôi nói:
- Dũng gọi cháu về ăn cơm kẻo trưa rồi con!
Tôi vội chạy ra đường gọi lớn :
- Quy.. y.. ơ ơi….! À.., Va li a ơ ơi về ăn c…ơ..ơm!

Đúng là thần hồn nát thần tính, cháu mình không gọi, gọi tên người yêu. Mặt tôi đỏ bừng, rất may trên đường lúc ấy vắng người qua lại không thì hổ thẹn biết nhường nào.

Thôi thì tự nhủ an ủi lòng mình mà nhà Đại thi hào Nguyễn Du trong truyện Kiều đã viết :
“Một cơn mưa gió nặng nề
Thương gì đến ngọc tiếc gì đến hương” ...Chứ biết làm sao bây giờ ?


12 nhận xét:

  1. Thăm anh đọc bên bờ sông quê
    Chúc anh luôn khỏe.Mến

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn mới đến nhà
      Cùng vui với chủ bến bờ sông quê
      Nghe tên rất lạ chưa hề
      Mong sap kết nối mặn mà từ đây

      Xóa
  2. Trả lời
    1. Chuyện rằng từ đó đến giờ
      Sông quê bước ngoặc bến bờ thuận yên
      Ngày qua tháng lại triều lên
      Qua cơn gió chướng lại an tấm lòng.......Bạn ạ

      Xóa
  3. Âu là duyên số chẳng thành
    Tại ai hay tại ông xanh trêu mình
    Trót đà lỗi một mối tình
    Gửi buồn vào với mông mênh đất trời
    Để ta dệt lại tình đời
    Vẫn bền lâu cả kiếp người đó anh

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Làm trai ai chẳng vài lần
      Đường yêu trắc trở duyên phần trớ trêu
      Biết đâu duyên nợ lần sau
      Cho ta cả một trời yêu huy hoàng........đó em ST

      Xóa
  4. nắm lưng bà nguyệt ông tơ
    hỏi sao duyên phận bây giờ nông sâu
    ông tơ bật nói một câu
    tơ chưa gặp mối gặp đầu sao se.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đâu là duyên mối lần đầu
      Trãi qua bao cuộc bể dâu mới tường
      Sau này đưa đẩy uyên ương
      Cũng gặp được mối người thương trọn tình

      Xóa
  5. Thăm anh đọc truyện hay hay
    Hỏi xem kết của truyện này ra răng!
    Bác cũng ướt át lắm bác ND ạ.
    Chúc bác vui vẻ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thôi đành theo cụ Nguyễn Du
      Thương gì đến ngọc tiếc gì đến hương
      Sang ngang mình cũng sang ngang
      Ơn trời dẫn lối chỉ đường cũng nên .....

      Xóa
  6. Sang thăm anh nhưng chưa đọc truyện được HD hẹn lần sau nha anh , chúc anh luôn khỏe và vui nhiều anh nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em anh sang bài mới mất rồi .Chúc em tuần mới an vui

      Xóa

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Hình ảnh : Copy link hình và dán trực tiếp vào comment mà không cần dùng thẻ
LƯU Ý :Định dạng đuôi ảnh hỗ trợ ['JPG','GIF','PNG','BMP']