HTML/JavaScript



NgocDungLyhoa chân thành cảm ơn các bạn ghé thăm

Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2018

NHỮNG CHÂN TÌNHB BĂNG THƠ STLB KHI ĐỌC HỒI KÝ ĐỜI HỌC TRÒ CỦA TÔI

=============================================================



Tấm Chân Tình Sẻ Chia
Của Tác Giả Nguyễn Viết Tân (Blog Ngày Mai Trời Lại Sáng - Minh Lê) Với Hồi Ký Đời Học Trò.

Cuộc trò chuyện bằng Thơ giữa hai tác giả Nguyễn Viết Tân (Trần Minh Lê)và Tác giả Hồ Ngọc Dũng xuyên qua phần lớn các chương Hồi Ký Đời Học Trò. Xuân Sơn xin ghép lại thay cho lời cám ơn của đồng tác giả!

Miền cát nóng nung người cuộn gió
Dưới nắng nỏ mà đượm ân tình
Sỏi đá chẳng cản bước mình
Gian lao khổ ải một mình tìm ai 



Dân ta vốn hiền hòa chất phác
Đói bốn lăm vẫn nấu cháo làng
Cứu người vất vưởng ngoài đường
Đói cơm rách áo thảm thương vô cùng

Trong gia quyến một lòng giúp đỡ
Việc làm ăn kiếm bữa qua ngày
Tự nhiên tai vạ ai bày
Đem lòng phản trắc xưa nay không từng...

Đất trời này thiên thu vẫn thế
Mà nhân gian lỗi nhịp cuộc đời
.Tao loạn bỗng dửng dưng rơi
Nhớ lại ngày ấy bên trời xót xa
.
Bến Nhật Lệ dương tà hưu quạnh
Ngậm ngùi lòng cười nụ chát chua
.Xã hội thả chút tình thừa
Chưa đủ tội chết vẫn vừa đời đau
.
Rồi vẫn thế đời đau bước tiếp
Những gian khổ trùng điệp bước chân
.Khổ xa rồi đến khổ gần
Bao nhiêu hon héo rụng chân đếm ngày .............

Đời trắc ẩn kể sao cho xiết
Giúp cứu người, người xiết cổ ta
Cùng chung máu mủ ruột rà
Đem lòng xỉ vả xót xa vô cùng

Không có tội toa vòng có tội
Chuyện ngược đời cho phải... áp vô
Làm cho tội nặng gớm ghê
Hàm oan ai biết chịu bề chết thôi

Anh chẳng có một thời con trẻ
Loạn nhân gian lên thiếu tuổi thơ
.Tìm đâu ra những ước mơ
Thiếu cho thương mẹ vật vờ đời đau
.
Trong lam lũ tự thân vận động
Vì áo cơm vai nhỏ nặng oằn
.Làm phu đốn củi âm thầm
Lo tai vách, lên cứ câm nín lòng
.
Và cứ thế đời mênh mông chật
Muốn cựa mình đời thật ai thương
.Bây giờ qua hết nhiễu nhương
Trà dư ngẫm lại tự thương thân mình

Ngay từ nhỏ sinh ra gầy tóp
Như củi khô que hóp bờ đê
Lớn lên gặp cảnh trôi bè
Chơi vơi sóng gió bốn bề mây mưa

Phải lên núi lấy rừng che chở
Vừa kiếm ăn hằng bữa qua ngày
Cả nhà như thế mà xoay
Ơn trời cứu hộ khổ thay kiếp người

Nay nhớ lại thấy đời bể khổ
Nhưng giờ đây đã đỡ hơn nhiều
Có qua sóng gió ngặt nghèo
Bây giờ mới quý những chiều sóng êm

Đời vẫn bước nắng cùng mưa bão
Quảng Bình ơi tím ruột thủa nao
.Cơm áo còn được là bao
Tiều phu rừng cạn dạ cào lòng đau
.
Còn một lẽ hồn lòng đau đáu
MÁI NGANG tình ẩn náu vì đâu
. Người làng mà chẳng nhìn nhau
Tình keo dính với ngàn sâu -hơn người
.
Thương cha cọc trơ hồn không khóc
Chỉ gồng mình lăn lóc chẳng nề
.Nhớ mãi xanh lá sơn khê
Lâu quá không về thăm lại miền xưa .................

Ôi oan trái giúp người người phụ
Nâng đở nhau người đỡ đọa tình
Bà con ruột thịt lảng khinh
Vì đâu thay đổi phận mình rác rơm

Phải vào núi kiếm cơm hái củi
Nhìn trời cao sám hối lòng thành
Nguyện cầu đức phật anh linh
Đèn trời soi xét nội tình trái ngang

Thời với thế xoay vần cuốn gió
Khổ thêm đời ai chọn mẹ cha
. Con nít thì cũng cùng nhà
Phân tầng giai cấp trẻ già cực cơ
.
Đứng cao nhất nông phu thước thợ
Nát cửa nhà ai đỡ ai che
.Phận người chui rúc bên hè
Thân cô đói khát liếp che thôi đành
.
Qua rồi nhỉ gãy cành nhỏ máu
Một thời đau chầm chậm xa rời
. Oan sai biết thế người ơi
Bây giờ ngẫm lại một thời mà thương .....................

Nam Mô Phật đời là bể khổ
Tham Sân Si có biết gÌ đâu
Kể gì đồng loại máu đào
Quên câu nhân nghĩa bí bầu thương nhau

Lại có kẻ ao sâu nước đục
Gió bẻ măng phản phúc ông bà
Tạc điều nghe nổi da gà
Toan mặc áo giấy theo ma cô hồn.......

Đời cơ cực củ mài rau má
Ăn thay cơm làm bữa trôi ngày
. Đời người mà sống lắt lay
Cơm heo vẫn trải bước ngày dần qua
.
Khổ thêm cảnh mẹ già lọm khọm
Cực cho chồng lệ nhỏ vì con
. Mom sông bờ bãi mỏi mòn
Rau má cứu cánh những hon héo ngày
.
Bước đời ấy như vay rau má
Lên không quên mầm lá nhớ đời
. Giờ đây chiều muộn rong chơi
Vẫn nhắc con cháu một thời lê la

Cây rau má ai mà chẳng nếm
Từ xa xưa cho đến bây giờ
Riêng anh từ bấy đến giờ
Hồn cây rau má vẫn vơ trong đầu

Anh vẫn biết đã lâu có khác
Rau má đâu cỏ rác như xưa
Mà nay chiếm lĩnh ngôi vua
Nhà nhà xử dụng như là thuốc tiên

Lo đời sống đâu màng chính trị
Mà vướng vào luân lý đạo người
Học hành ngỡ tưởng đên nơi
Mà mắc lời đời giang dở đường danh ...............

Thành phần xấu màng chi chính trị
Nhờ ơn trên khỏi bị vạ lây
Bao nhiêu tiêu cực bấy nay
Cũng từ lý thuyết chẳng hay tí nào ....

Thời gian vẫn dần trôi như thể
Dòng nước trôi dâu bể mặc lòng
Vẫn bao kiếp phận long đong
Bên bờ Nhật Lệ nắng hồng gió hoang
.
Bao nhiêu cảnh hoang tàn quê nhớ
Mắt cho vơ nhìn phía tình thương
. Còn đó tình nối chỉ hường
Bao nhiêu thân thuộc còn thương thân còm
.
Qua kiếp phận long đom mờ tỏ
Chị Hằng ơi hoa cỏ vẫn hương
Một niềm vui với mộng thường
Công danh đã mở đoạn trường dần qua ..

Cảm ơn Đệ thế thời phải thế
Lội ngược dòng cũng cố mà ngoi
Bao nhiếu mộng ước cuộc đời
Do mình bỏ sức ơn trời chở che

Nay đã được bạn bè yêu quý
Thầy kính yêu dạy dỗ khôn dần
Lại thêm học chốn thị thành
Cái gì cũng mới cho mình đổi thay

Cữ ngỡ đã thênh thang đường bước
Mà rối thêm gương lược thế nhân
Cái thời công chính chuyên cần
Quýt làm cam chịu ai phân trẻ già
.
Lại lần nữa đời ta chuyển hướng
Ta thương ta lo lấy ước mơ
Thì thôi từ biệt hương chờ
Vào đời lữ thứ bước bờ chông gai ................

Còn gì khổ bằng đi lỡ bước
Trượt ngã dài xuống nước hố sâu
Dù không chảy máu cũng đau
Xước trầy phải chịu kêu ai bây giờ

Đời lại bước một bậc thang mới
Rời cố hương phía trước ra đi
Thói thường cuộc sống phải suy
Tìm con đường tiến lên đi dặm ngàn
.
Một mình thấy ngẩn ngơ ngơ ngác
Miền xứ người cô bác chẳng ai
Gánh đời vẫn cứ trĩu vai
Thân trai phải cố ngày mai cuộc đời .......

Thân trai phải có công mài sắt
Dù xứ người hiu hắt một mình
Nhưng tin ý chí của mình
Tin thầy ,tin bạn , ân tình giúp ta

Phần lắng đọng hoài thu một thủa
Hoài Liễu nàng một bến cố nhân
Dẫu gì cũng cảm tình chân
Ta là bạn để xa gần nhớ nhau

Đời đi học ai mà chẳng thế
Kỷ niệm nào cũng nhớ không quên
Khi con tim đã rộ lên
Đóa hồng nào đó làm mình để tâm

Nhất là lúc hai hồn hòa một
Hai con tim chung nhịp đập rồi
Đố ai cắt bỏ xé rời
N
găn đường chặn lối cản lời yêu thương... 

Ừ thì cất tuổi thơ ngày rộng
Mười năm rồi hết tuội học trò
Bao nhiêu năm tháng âu lo
Đã thành cậu tú học trò ngày nay ...... 

Bao năm tháng bây giờ hội ngộ
Nàng Liễu xưa một thủa ân tình
Một thơi bôn lạc bóng hình
Bây giờ gặp gỡ ân tình như xưa
.
Thời gian đọng gió lùa chẳng cạn
Âm thu ba một thủa kết giao
Thế rồi đêm với trăng sao
Cùng ôn lại thủa hanh hoa cuộc đời ......... 

Cái thuở ấy vẫn còn đọng mãi
Đã mười năm ân ngãi còn tươi
Dễ gì quên được người ơi
Gừng cay muối mặn vạn ngày còn nguyên 

Sao đời cứ gieo duyên phận số
Để cho người khốn khổ sầu riêng
Làm cho phận kiếp ngã nghiêng
Làm cho đôi lứa trung triêng lời thề 

Thuyền ngày ấy cũng vào hạnh phúc
Bến bờ anh xung túc hôm nay
Ta lại gặp gỡ nơi đây
Cùng ôn lại thủa mắt cay thế thời 

Thì vui lắm cuộc đời đã lặng
Thủa bể dâu xa vắng rồi ai
Trăng sao thả nỗi u hoài
Ba người tâm sự nối dài trong đêm .......... 

Đành lỗi hẹn sang ngang kịp chuyến
Với ngươi xưa vẫn luyến không quên
Mười năm xa cách lương duyên
Không ngờ gặp lại đã yên một bề 

Phút gặp gỡ thật là đột ngột
Cảm thân nàng lặn lội tìm nhau
Trên trời có ánh trăng sao
Thấu chăng duyên phận lao đao đến giờ..... 

Cũng đã cuối cuộc đời dốc đổ
Bao mơ lòng gặp gỡ thật vui
Sẻ chia ngày cũ lệ rơi
Bây giờ ôn lại tiếng cười khẽ ngân 

Cuộc gặp gỡ vui không anh nhỉ
Mà tiếng cười thích trí toe toe
Tao ngộ ngày cuối mùa hè
Ân tình vàng nắng còn khoe tiếng cười .......... 

Trang hồi ký đến giờ khép lại
Tình đệ huynh còn mãi niềm vui
Trời như đã sáng nắng mai
Chứa chan tình nghĩa,ngọc mài ánh thêm 

Bao cảm xúc như nêm trong dạ
Mỗi một chương chia sẻ lòng nhau
Phải chăng vì hợp tâm đầu
Cũng tim một nhịp nặng câu ân tình....... 

Niềm vui đến bất ngờ đệ nhỉ
Ta sẻ chia một tí mặn nồng
Cùng vui một chút rượu hồng
Bỏ bao cung sức vun trồng bấy nay 

Bao mưa nắng đắng cay nghiệt ngã
Tình nghĩa này không thể nào quên
Dù cho sông cạn núi mòn
Huynh đây Đệ đó và còn ....bên nhau 

Thế là đã khép lại ngày cũ
Về cuộc đời nhân thế đẩy đưa
Hoài nhớ về thủa nắng mưa
Vào hồi ký để chuyện xưa lưu truyền . 

Tác Giả Nguyễn Viết Tân (Minh Lê) với Hồ Ngọc Dũng 


5 nhận xét:

  1. ngocdunglyhoa08:06 30 tháng 5, 2015
    Viết Tân Ngoc Dũng biết lâu rồi
    Nỗi niềm chia sẻ ngậm ngùi có nhau
    Thế mà hôm nay thực sự ND vẫn vô cùng cảm kích ông bạn có tâm hồn xót thương người cảnh ngộ ,dù rằng dân hà thành .làm sao biết hết cảnh nông thôn thời kỳ đó.Anh em mình trò chuyện thật là ấm áp và tâm đắc vô cùng về suy nghĩ cũng như tài năng thơ phú. Cảm ơn SX đã khéo lượm lặt và biên tập lại cho anh em mình có một trang thơ đầy ấn tượng .Tin tưởng chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi Minh Lê Viết Tân nhé


    Phuonghoa Nguyen15:50 20 tháng 6, 2015
    Anh Dũng thật may khi hồi ký của mình gặp được bạn

    Trả lờiXóa
  2. Nghe anh kể buồn đong dĩ vãng
    Cái thời ấy miên lãng còn đâu
    . Bây giờ buông một tiếng sầu
    Anh em cùng cảnh còn đâu chiều chiều ...
    ....

    Trả lờiXóa
  3. Hương thăm anh đọc thơ buồn .
    Kể về gốc gác cội nguồn thi nhân .
    Lòng em thoáng chút bâng khuâng .
    Xin cùng chia sẻ..lòng phân vân sầu .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mừng em đã trở lại thăm
      Thơ buồn nhưng sẻ chuyển thành niềm vui
      Bài ca nhác nhủ đôi lời
      Bậu ơi nhó nhé trọn đờicùng nhau

      Xóa

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Hình ảnh : Copy link hình và dán trực tiếp vào comment mà không cần dùng thẻ
LƯU Ý :Định dạng đuôi ảnh hỗ trợ ['JPG','GIF','PNG','BMP']