
Tay nắm chặt tay quá ngỡ ngàng
Anh dẫn em đi một đoạn đường
Em nói về quê em không quên
Anh chép bài thơ lúc gặp nhau
Ta lại gặp nhau tuổi đã vàng
Một đoạn đường thôi một đoạn thôi
Một đoạn đường thôi một đoạn thôi
Mà hồn thanh thản dạ đầy vơi
Duyên nợ không thành ta đành phận
Kết mối tâm giao cuối cuộc đời
hay,hay,hoan hô...mời các bạn vỗ tay.
Đọc lời bình mà cười vở bụng em làm như xem văn công không bằng hoan hô vỗ tay gớm thế mhưng sau thrngf vỗ tay em có biết ko là một chuyên jnhf ko hậu mà cũng có hâu cô ta về thăm anh sau một năm bị bênh hai đữa dắt đi thăm bạn củ như vậy đó em ạ bài này còn hai bài nữa QUA đÈO VÀ bài anh quên đề nhưng có câu sao em ko về sớm .......cô này rất đẹp đếp như đức mẹ đồng trinh vậy đó anh yêu nhưng ko đam mà cô ta thì đợi anh nói rồi chiến tranh xẩy ra mất liên lạc vì ý đồ ko muônd nên ko tìm cô ta hiện là thiếu tá CAở tại ĐNchồng đã chết bệnh cũng như anh.có gì xin mời xem hồi sau sẽ rõ
Xóa
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Hình ảnh : Copy link hình và dán trực tiếp vào comment mà không cần dùng thẻ
LƯU Ý :Định dạng đuôi ảnh hỗ trợ ['JPG','GIF','PNG','BMP']